Con Rể Quyền Quý

Chương 487:




Chương 487:





“Giàu sang quyền thế.” Tô Thái giơ hai ngón tay ra: “Nhà họ Tô có hơn trăm năm lịch sử, cũng không so với máy nhà phất nhanh, cô cảm thấy, người khác họ như cô, có tư cách về nhà họ Tô không?”





Sắc mặt Lâm Ngữ Lam thay đổi, cô ấy không ngờ rằng, người nhà họ Tô đến câu nói đầu tiên lại là câu này.





Năm giờ chiều.





Trương Thác chuẩn bị một bàn thức ăn, chờ Lâm Ngữ Lam tan ca về nhà, anh cũng mở một chai rượu vang đỏ và thắp hai ngọn nén để có một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.





Trương Thác mang tạp dề, đứng ở phòng bếp, bày lên đĩa một ít đồ ăn ngon.





Cửa phòng phát ra âm thanh.





“Ông xã, anh có nhà không?” m thanh của Lâm Ngữ Lam, từ cửa phòng tìm đến.





“Về sớm như vậy à?” Trương Thác có chút ngạc nhiên, vừa tăng tốc động tác xép đĩa, vừa hỏi.





*Có hai người bạn đến, nên em về nhà sớm.” Lâm Ngữ Lam giải thích một tiếng.





“Bạn?” Trương Thác trong lòng có chút thất vọng, vốn dĩ anh nghĩ buổi tối hôm nay là thế giới lãng mạn của hai người với Lâm Ngữ Lam.





Trương Thác trong nhà bếp nói: “Vậy em bảo bạn ngồi trước, cơm chờ chút là được rồi.”





Lời nói của Trương Thác vừa xong, nghe bên trong phòng khách, truyền đến một giọng nói đáng ghét: “Tôi nói này Lâm Ngữ Lam, cô cho chúng tôi ăn những thứ đồ này sao?”





Tô Thái vẻ mặt không hài lòng nhìn thức ăn mà Trương Thác chuẩn bị trên bàn, đó không phải là một bữa ăn thịnh soạn, mà là một số món ăn tự nấu.





Tô Nhất Nhiên nhìn cũng rất khó chịu, vốn dĩ cậu ta còn tưởng rằng hai người họ đến đây là với thân phận là người nhà họ Tô, họ Lâm này thế nào cùng phải lễ độ cung kính, tiếp đãi tốt nhất, kết quả thì sao, đến nhà ăn bữa cơm thường?





“Cái này…” Lâm Thành Hàm cũng không biết giải thích làm sao, tài năng nấu nướng của Trương Thác còn tốt hơn so với những đầu bếp hàng đầu ở Ngân Châu.





Trương Thác đang đặt một đĩa bánh ngọt trong bếp cau mày, anh bước ra khỏi bếp, nhìn thấy Tô Thái và Tô Nhất Nhiên, đối với hai người nhà họ Tô này, Trương Thác không quen biết.





Mà đối với Trương Thác, Tô Thái và Tô Nhất Nhiên cũng không biết.





Vì là chỉ thứ, nên chuyện xảy ra nhà họ Tô, bọn họ vốn không đến lượt biết đến, ví dụ như việc Tô Vũ phái người đến giết Lâm Ngữ Lam, hay là cuộc khủng hoảng mà nhà họ Tô gặp phải ngày hôm qua, Tô Du cũng không đem chuyện liên quan đến địa ngục hành giả nói cho hai người chỉ thứ này.





Trương Thác nhìn hai người nhà họ Tô, có chút không hài lòng, khi vừa đến nhà người khác làm khách mà không thích cái này cái kia, thật là quá bát lịch sự.





“Bà xã, hai người này là aï2” Trương Thác nhịn cơn phẫn nộ trong lòng, đây cũng chính là bạn của Lâm Ngữ Lam, nếu đổi thành người khác, Trương Thác đã sớm cho cậu ta biết tại sao những bông hoa lại đỏ như vậy.





“Anh không đáng phải biết.” Tô Thái nhìn Trương Thác thách thức, sau đó đối với Lâm Ngữ Lam nói: “Cô cho rằng chúng tôi đại diện cho nhà họ Tô đến đây, thái độ của cô như thế này có thích hợp không?”





Nhà họ Tô?





Sắc mặt Trương Thác thay đổi, người nhà họ Tô, còn dám hung hăng như vậy sao?





Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác vẻ mặt day dứt: “Ông xã, hay là tối nay chúng ta ra ngoài ăn cơm, anh nấu những đồ này thứ này, em…”





“Ra ngoài? Tại sao phải ra ngoài?” Trương Thác ngắt lời Lâm Ngữ Lam.





“Không thì sao, anh để chúng tôi ăn những thứ rác rưởi như vậy sao?” Khóe miệng Tô Thái lộ ra vẻ chế giễu: “Lâm Ngữ Lam, cô cảm thấy người nhà họ Tô chúng tôi dễ bắt nạt, hay là có chuyện gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.