Con Rể Quyền Quý

Chương 2964:




 

Chương 2964

“Hả? Chuyện đó…” Lời lẽ cũng đã được Đinh Kiếm Trung chuẩn bị xong, nhưng sau khi Triệu Chính Khải nói vậy, ông ta cũng khó mà mở miệng.

“Đinh tướng quân, chuyện đó, ông tự mình xem xét đi, bên này tôi còn chuyện quan trọng hơn phải làm, à đúng rồi” Triệu Chính Khải nhắc nhở một tiếng: “Đừng lãng phí quá nhiều thời gian, dù sao thì ở đây, nhiệm vụ của ông không phải là dìu dắt hậu bối của gia tộc, có đôi lúc, những đứa trẻ ngậm thìa vàng lớn lên cũng phải nếm chút mùi cay đắng mới được”

Triệu Chính Khải nói xong, chắp tay sau lưng đi sang chỗ khác.

Ở hậu phương, mấy bóng người rối rít đi xuống từ mười mấy chiếc xe việt dã, đi về phía của Trương Thác.

Sau khi những người trẻ tuổi nhà họ Đinh đang nằm dưới chân của Trương Thác nhìn thấy những bóng dáng đó, trên khuôn mặt tràn đầy đau đớn của họ lộ ra sự vui mừng.

“Tên nhóc, cậu dám đụng đến chúng tôi, cậu xong đời rồi!”

Đỉnh Qúy hung tợn nhìn chằm chằm Trương Thác.

Đối với những lời hung ác của Đinh Quý, Trương Thác làm như không nghe thấy, anh nhìn bóng hình những người đó, trầm mặc không nói.

Những người đang đến đây đều là những trưởng bối của nhà họ Đinh, bọn họ vừa từ tiền tuyến chạy đến nơi này, liếc mắt đã thấy hậu bối của mình nằm ngay nơi đó, mà người duy nhất đứng đấy, nhìn sơ một cái thì chắc hẳn là một người đàn ông trẻ tầm hơn hai mươi tuổi.

Sau khi những trưởng bối nhà họ Đinh đi đến, những hậu bối nhà họ Đinh đang nằm dưới đất đều kêu rên, gọi tên của mấy người lớn nhà mình.

Các trưởng bối nhà họ Đinh đi đến trước mặt Trương Thác, tất cả bọn họ khoảng chừng hơn bốn mươi người, nhìn Trương Thác, sau đó có một người dẫn đầu đi lên phía trước.

Đang lúc những hậu bối nhà họ Đinh cho rằng những người lớn nhà mình muốn ra tay thì chỉ thấy người dẫn đầu nhà họ Đinh đứng trước mặt Trương Thác, thận trọng hỏi: “Cậu là cậu Trương Thác sao?”

“Tốc độ của mấy người, cũng không tính là quá chậm”

Trương Thác liếc nhìn người vừa tới, lại nhìn một vòng ra phía sau rồi mở miệng: “Thế nhưng mà, người đứng đầu nhà họ Đinh của các người, vẫn chưa đến đây sao?”

Khuôn mặt của người đối diện cười cười.

Trương Thác mỉm cười: “Đi tìm Triệu Chính Khải?”

Người nọ gật nhẹ đầu, vẫn cười, không nói lời nào, nhưng từ lời nói của Trương Thác, ông ta đã hiểu ra, tại sao Đỉnh Kiếm Trung lại không cho bọn họ đụng chạm đến người đang đứng trước mặt này, ở đây, người có thể gọi thẳng tên của Triệu Chính Khải là vô cùng ít, nhưng mỗi người đều đứng đầu những thế lực cấp cao, bọn người nhà họ Đinh như họ không thể so sánh được, chắc hẳn tên Trương Thác này cũng là người đứng đầu của một thế lực nào đó, có thể thành thạo dựa vào chiêu thức, một người đã đánh gục nhiều hậu bối của nhà mình như vậy, cũng không phải là một kẻ yếu.

Trương Thác lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, nói: “Đi tìm Triệu Chính Khải, xem xét thời gian chắc cũng tâm năm phút, hẳn là sắp tới đây rồi, chúng ta chờ đợi một chút.”

Trương Thác nói xong thì im lặng, các trưởng bối nhà họ Đinh đến đây cũng trầm mặc, không dám lên tiếng, chỉ có những tên hậu bối nhà họ Đinh kia vẫn không hiểu chuyện, trong miệng không ngừng đặt câu hỏi tại sao những người lớn nhà mình lại không dạy dỗ tên nhãi này.

Năm phút, không dài không ngắn, đối với người nhà họ Đỉnh bây giờ lại vô cùng gian nan, càng không biết tại sao đứng trước mặt Trương Thác kia lại đổ mồ hôi không ngớt, đó là một loại áp lực vô hình, chèn ép người ta không ngừng.

Ngay tại lúc bọn họ cảm thấy mình không thể chịu đựng được nữa, một chiếc xe việt dã lao đến, cỗ xe dừng lại, cửa xe mở ra, bóng dáng Đinh Kiếm Trung xuất hiện trong tâm mắt của tất cả mọi người.

Nhìn thấy Đinh Kiếm Trung đến, người của nhà họ Đinh đều thở dài một hơi, có người đáng tin cậy ở đây, bọn họ cảm thấy rất yên tâm.

Đỉnh Kiếm Trung nhanh chóng chạy đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.