Con Rể Quyền Quý

Chương 2891:




Chương 2891

Trương Thác khẽ gật đầu như có ý riêng: “Đúng là quan hệ này rất phức tạp, về phần là chuyện gì, bà không nên biết trước thì tốt hơn, giúp tôi một việc đi, triệu tập tất cả tôn chủ của bốn khu lớn đến chỗ này tập hợp, ngay lập tức!”

Hai chữ cuối cùng, Trương Thác lấy giọng điệu ra lệnh để nói với tôn chủ Thiên Nhã Trúc.

Trần Thụy Gia đến cùng với một đám người lớn nhà anh ta, có tôn chủ Thiên Nhã Trúc ở đây, trong lòng Trần Thụy Gia cực kì tự tin, anh ta cũng không cho rằng người trẻ tuổi này có thực lực để khiêu chiến với tôn chủ Thiên Nhã Trúc, trên thế giới này, có mấy ai có thể khiêu chiến với tôn chủ Thiên Nhã Trúc chứ?

Trần Thụy Gia không nghe được tôn chủ Thiên Nhã Trúc nói với Trương Thác cái gì, anh ta nhìn thấy tôn chủ Thiên Nhã Trúc đang bàn bạc với Trương Thác, mà Trương Thác đã dừng động tác trong tay lại, thế là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng quát: “Tên kia, bây giờ thì ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu mấy cái cho tôi, tôi cố gắng vui vẻ, có thể tha cho anh một cái mạng!”

Tôn chủ Thiên Nhã Trúc đang tiếp nhận mệnh lệnh của Trương Thác nghe xong lời này, trái tim lập tức lạnh hẳn đi, bà ta khó xử nhìn Trương Thác.

Trương Thác mỉm cười: “Người của bà hả?”

Thiên Nhã Trúc lộ ra nụ cười áy náy với Trương Thác: “Có chút quan hệ họ hàng với tôi, cô gái này đã đính hôn với cậu ta”

“Được thôi, lần này sẽ không giết anh ta, nếu còn nói câu tiếp theo, ngoại trừ bà đều sẽ phải chết” Trương Thác nói chuyện bằng giọng điệu rất nhẹ, nhưng lại khiến cả người Thiên Nhã Trúc phải run rẩy, bởi vì bà ta biết, người này có thực lực như vậy.

Trần Thụy Gia cách đó không xa thấy Trương Thác không lên tiếng, cho rằng trong lòng Trương Thác còn có e ngại, mở miệng lần nữa: “Tên kia, tôi đếm ngược…”

“Ngậm miệng!” Tôn chủ Thiên Nhã Trúc trở tay quăng một cái tát lên trên mặt Trần Thụy Gia, bà ta lạnh lùng nhìn Trần Thụy Gia: “Nói thêm một câu nữa thì tự mình đi đào mộ đi”

Hiển nhiên Trần Thụy Gia không ngờ rằng tôn chủ Thiên Nhã Trúc sẽ có phản ứng như vậy, người lớn nhà Trần Thụy Gia cũng hoàn toàn không dự đoán được, dù sao tôn chủ Thiên Nhã Trúc và nhà bọn họ có nguồn gốc rất sâu, bây giờ lại lên tiếng cho người ngoài, người này rốt cuộc có thân phận gì?

Trong mắt của Trương Thác mang theo vẻ tức giận nhìn tôn chủ Thiên Nhã Trúc.

Tôn chủ Thiên Nhã Trúc trốn tránh ánh mắt của Trương Thác.

Trương Thác cũng không nói cái gì, hành động này của tôn chủ Thiên Nhã Trúc là có mục đích riêng, nhưng anh cũng có thể hiểu được, anh chỉ vào hai người lão già và Cổ Cơ, lên tiếng nói: “Thân phận của hai người này có gì đó quái lạ, cứ áp giải về trong thành trước đi, nhớ kỹ, nhất định phải chú ý, đừng để cho hai người bọn họ truyền tin tức ra ngoài.”

“Yên tâm đi” Tôn chủ Thiên Nhã Trúc trịnh trọng gật đầu, sau đó phất tay, mấy người đi tới áp giải lão già và Cổ Cơ rời đi.

Trương Thác không yên lòng, lại đánh ra mấy ánh sáng tím quấn chặt lấy lão già và Cổ Cơ, sau đó mới yên lòng.

“Đã thông báo hết tin tức chưa?” Trương Thác liếc mắt nhìn tôn chủ Thiên Nhã Trúc.

Tôn chủ Thiên Nhã Trúc khẽ gật đầu: “Đã thông báo cho tất cả đến rồi, bọn họ cần một chút thời gian mới đến đây được, một đến hai ngày gì đó”

“Được” Trương Thác lên tiếng: “Trong thời gian này, bà đi với tôi đến mấy nơi”

Trương Thác nói xong, cơ thể lóe lên, lao về chỗ sâu trong khu Lục Lâm.

Tôn chủ Thiên Nhã Trúc đi theo sau lưng Trương Thác, tốc độ của hai người rất nhanh, từ không trung bay lượn, lướt qua một rừng cây, dưới thân cảnh tượng nhanh chóng lướt qua.

Bay lượn nhanh như vậy kéo dài đến suốt cả ngày, đi đường với loại trình độ này cũng không tính là cái gì với kẻ mạnh như bọn họ.

Sau một ngày qua đi, Trương Thác đột nhiên dừng lại trên không trung, nhìn về phía trước.

Tôn chủ Thiên Nhã Trúc cũng dừng lại bên cạnh Trương Thác, nhìn về chỗ mà Trương Thác chỉ, nhíu chặt mày lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.