Con Rể Quyền Quý

Chương 2877:




Chương 2877

Trương Thác ngẩng đầu, ở phía trên tầng mây kia, Trương Thác mơ hồ nhìn thấy một cây cột đá màu trắng đang lập loè, giống như là ảo ảnh, lại giống như thật sự tồn tại.

Trương Thác hít sâu một hơi, quát khẽ: “Ẩm Nguyệt, Diệu Nhật!”

Trăng khuyết và mặt trời xuất hiện sau lưng Trương Thác, hình thành lĩnh vực, lĩnh vực này vừa hình thành, lập tức khiến áp lực của Trương Thác giảm xuống không ít, Trương Thác lại phát lực một lần nữa, cơ thể hướng lên cao trăm mét, trong quá trình này, bầu trời trốn ở tầng mây đẳng sau cột đá càng ngày càng rõ ràng, để Trương Thác xác định đó cũng không phải là hư ảo, đồng thời cột đá cũng cách Trương Thác càng ngày càng gần, nhưng đồng thời, áp lực đến từ bầu trời cũng càng lúc càng lớn.

Sau khi Trương Thác hướng lên trên trăm mét một lần nữa, anh lại bị áp lực vô hình kia ngăn chặn, khó mà tiến lên được.

Một thanh thần kiếm màu tím ngưng tụ trong tay Trương Thác, bây giờ anh đã có thể nhìn thấy một cây cột đá trên bầu trời, điều này khiến anh cực kì muốn biết rốt cuộc ở chỗ cao nhất văn minh tâm trái đất có cái gì.

Linh khí trong trời đất đều tụ tập vào trong tay Trương Thác, thần kiếm màu tím trong tay Trương Thác lớn lên theo gió, Trương Thác dùng sức vung vẩy, bổ lên trên bầu trời.

“Uỳnh!”

Ánh sáng màu tím xông lên trời, phá vỡ mây mù, để Trương Thác lại cảm thấy sức mạnh áp chế kia biến mất một lần nữa, lúc Trương Thác chuẩn bị có hành động, một sức mạnh kinh khủng đột nhiên bắn ngược về từ bên trên, đập nổi lên bốn phía.

“Khụ khụ.”

Trương Thác bò dậy từ dưới đất, phẩy tay, đánh tan bụi mù trước người, dáng vẻ của anh rất chật vật, quần áo trên người đều rách tan.

Trương Thác ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lúc này trong lòng Trương Thác vô cùng hiếu kỳ, chân trời không nhìn thấy bờ kia rốt cuộc ẩn giấu cái gì, mà có thể mang đến áp lực như vậy.

Vài giây đồng hồ sau, Trương Thác chậm rãi lắc đầu, thực lực của mình còn chưa đủ, mỗi một lần anh cảm giác mình đã đủ mạnh thì chắc chắn sẽ có thứ mới hiện ra ở trước mắt, đổi mới nhận biết của anh.

Nhưng Trương Thác biết, anh hiểu rõ những thứ không rõ này đang có tốc độ càng lúc càng nhanh.

Trương Thác nhìn bốn phía, rừng rậm dày đặc không có đường đi, mình rơi vào tâm trái đất, không có đường nào để trở về cả.

“Móa nó, còn nói cái gì mà cho mình thời gian một tháng, mà có muốn về cũng chẳng thể về được đây” Trương Thác nhếch miệng, nghĩ đến lời của Thánh Chủ nói với mình trước đó, trong lòng bỗng nhiên nổi giận.

Trương Thác phân biệt phương hướng một chút, đến đâu thì hay đến đó, tạm thời không thể quay về bề mặt trái đất thì không thể quay về đi, dù sao dựa theo Thánh Chủ thế giới thần thánh nói, nhiều nhất là một tháng, lối đi giữa tâm trái đất và bề mặt trái đất sẽ được nối liền, trong khoảng thời gian này, còn có thể hiểu rõ hơn những chuyện liên quan tới tâm trái đất một chút, một khi lối đi mở ra, mình cũng dễ dàng tính toán nhanh chóng nhất.

Nhìn thấy quần áo của mình rách rưới, bây giờ chuyện đâu tiên mà Trương Thác phải làm chính là tìm một nơi, để thay đổi trang phục mới được.

Trương Thác mở máy truyền tin trên cổ tay ra, tại tìm kiếm thành phố gần mình nhất trên mạng.

Tâm trái đất có bốn khu lớn, hình dạng khác biệt với bề mặt trái đất, nhưng trình độ văn minh đều là giống nhau, chỉ là những thành phố khác nhau sẽ có đặc sắc khác nhau.

Giống như ở khu Lục Lâm, thành phố của khu Lục Lâm cũng được xây dựng ở bên trong rừng cây rậm rạp, mức độ sinh trưởng của thực vật nơi này cực kì khoa trương, có đại thụ trăm mét che trời, chỉ mới là thân cây đã cần mười mấy người tay cầm tay mới có thể ôm hết, những cành cây nhô ra xung quanh đều to hơn cây cối bình thường, trên những cành cây này xây dựng rất nhiều nhà gỗ, trang trí bên trong nhà gỗ cũng giống như khu dân cư trên bề mặt trái đất, mang đến cho người ta một loại cảm giác tươi mát sảng khoái.

Tiền bên trong tài khoản của Trương Thác có thể khiến anh căn bản không cần lo lắng cái gì ở trong nền văn minh tâm trái đất, đi tới chỗ nào cũng hoàn toàn xứng đáng là nhà giàu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.