Con Rể Quyền Quý

Chương 2856:




Chương 2856

Một cơn gió lốc linh khí càn quét tới, cuốn bay cơ thể của thành viên nam này vào trong cột sáng đó, biến mất không thấy.

Thành viên Cửu Cục bị người của đạo quán Ngọc Hư sỉ nhục cùng cực.

Những thế lực lớn khác nhìn thấy mà vẻ mặt tươi cười, mấy ngày nay bọn họ cầu xin Cửu Cục đủ kiểu, hy vọng Triệu Chính Khải có thể ra tay cứu người, bây giờ nhìn thấy người của Cửu Cục chịu khổ, khiến trong lòng bọn họ vô cùng sảng khoái.

Mấy thành viên Cửu Cục đều đỏ ngầu hai mắt, vô cùng tức giận, nhưng thực lực ở ngay trước mắt, khiến bọn họ đều không thể làm được gì.

Thanh niên mặt mày gian xảo thu tâm mắt lại, lại đặt lên người thành viên nữ đó, cười bảo: “Thế nào người đẹp, cô muốn tôi ra tay với nơi nào của cô trước đây?”

Thành viên nữ này nhìn chằm chằm vào thanh niên mặt mày gian xảo, căn răng nói: “Mày có bản lĩnh thì giết tao đi, tao làm quỷ cũng sẽ không tha cho mày đâu!”

“Ha ha! Làm sao tôi nỡ giết cô chứ?” Thanh niên mặt mày gian xảo duỗi tay sờ lên gương mặt của thành viên nữ: “Tôi sẽ mang đến cô có cảm giác không gì sánh bằng, tin tôi đi, cô sẽ khó mà quên được một buổi tối này”

“Rác rưởi!” Lại một thành viên Cửu Cục lên tiếng chửi.

“Chuyện của các người đấy à?” Thanh niên mặt mày hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, gió lốc linh lực càn quét tới, sáu thành viên còn lại đều phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra sau, bọn họ vẫn chưa biết ngự khí, nên ở trước mặt anh ta, không hề có một chút sức phản kháng nào.

Dưới ánh đèn mạnh chiếu rọi, tình trạng thê thảm của thành viên Cửu Cục hiện ra rõ ràng trong mắt của mỗi một người, đồng thời, cũng xuất hiện trong mắt của Trương Thác vừa mới đuổi tới.

“Ha ha ha ha!” Thanh niên mặt mày gian xảo lớn tiếng cười †o: “Xem ra, Triệu Chính Khải này thật sự đã sợ hãi trốn mất tăm rồi, hoàn toàn không quan tâm đ ến sống chết của các người, nếu ông ta đã không để tâm đ ến sự sống chết của các người, vậy tôi cũng sẽ không cần thiết phải ra tay nương tình nữa!”

Một anh linh ngưng tụ ra phía sau thanh niên mặt mày gian xảo, trong tay của anh linh cầm một thanh đao sắc bén, chậm rãi đi về phía mấy thành viên Cửu Cục đó.

Mà anh ta, thì lại ôm cái eo nhỏ của thành viên nữ đó từ phía sau, miệng dán bên tai của cô ấy, nhẹ giọng nói: “Nhìn đi, nhìn đồng đội của cô, từng người một chết thảm trước mặt cô, tôi thích nhìn thấy bộ dáng run rẩy của cô, không chỉ hiện tại, mà còn bao gồm cả lúc khác nữa”

Anh linh đó đi đến trước mặt một thành viên nam.

Thành viên nam này đã không còn khả năng đứng lên nữa, anh ta nhìn anh linh trước mặt, trong mắt không hề có một chút sợ hãi nào, mà thứ có, cũng chỉ là thù hận.

Anh linh cầm đoản đao, không hề có bất cứ cảm xúc nào, giơ đoản đao lên cao, sau đó bổ mạnh vào thành viên này.

“Vùt Một đường hào quang lóe lên, hoàn toàn đánh tan anh linh vừa mới ngưng tụ ra của thanh niên mặt mày gian xảo này.

Bóng người của Trương Thác xuất hiện trước mặt mấy thành viên Cửu Cục.

Anh nhìn toàn bộ mọi thứ xung quanh, lại nhìn thấy thành viên của đạo quán Ngọc Hư diễu võ giương oai đó, và cả các thế lực lớn mang theo vẻ mặt tươi cười ở xung quanh, cả người anh đều run lên.

Lúc này, những thành viên Cửu Cục bị đả thương này, bị người coi xem như một trò cười, bị đạo quán Ngọc Hư đối xử như món đồ chơi, tuy thực lực của bọn họ thấp kém, nhưng lân này, mỗi một người tới đây đều đã viết xong di thư, ôm theo quyết tâm có đi mà không có về, bọn họ đã nghĩ đến việc mình sẽ chết trên mảnh sa mạc Sussuvlei này, nhưng không ngờ, lại phải chết trong tay người của mình, hơn nữa nguyên nhân này còn nực cười như vậy!

Gương mặt tươi cười của mỗi một người vây quanh, đều được Trương Thác ghi nhớ thật sâu trong lòng, cả vẻ mặt ngông cuồng của ba người đạo quán Ngọc Hư cũng đã in hằn vào trong tâm mắt của anh.

Cùng một chiến tuyến? Cùng một chiến tuyến cái mả mẹ ấy Nhìn đại cục? Nhìn đại cục cái con khi!

Trong mắt những người ở đây, thứ có lợi đối với bọn họ mới là cùng một chiến tuyến! Ở trong mắt bọn họ hoàn toàn không có cái gọi là nhìn đại cục!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.