Con Rể Quyền Quý

Chương 283:






Hai cô gái Lâm Ngữ Lam và Mễ Lan ngồi trên một chiếc ghế sofa khác, ánh mắt của hai người đều đặt trên người Trương Thác.
Vì uống rượu, nên gương mặt xinh đẹp của hai mỹ nữ có phong cách hoàn toàn khác biệt này đều đỏ ửng, có một đặc sắc riêng.
“Mễ Lan, cậu có chuyện gì, thì cứ nói đi.
” Lâm Ngữ Lam thấy bộ dạng có điều muốn nói nhưng lại thôi của cô bạn thân bên cạnh, nên mở lời trước tiên.

“Mình…” Mễ Lan mở miệng nói, dưới sự thúc giục của độ cồn, giọng nói của cô cũng phát ra: “Ngữ Lam, trước đây cậu có nói, có thể chia chồng của cậu cho mình một chút, còn tính không?”
Mễ Lan nhìn thẳng vào ánh mắt của Lâm Ngữ Lam, lần này không hề né tránh.
Lâm Ngữ Lam trầm mặc mắt mấy giây, rồi tươi cười xinh đẹp: “Đương nhiên là tính rồi, cái tên này là làm việc để lấy lương, sau này mỗi tháng cậu đào ra 10,000, chia cho cậu phân nửa.

Nghe được lời nói này, Mễ Lan bật cười “hì hì” thành tiếng: “Nha đầu chết bằm, chọc cậu đó, xem cậu căng thẳng chưa kìa, lão nương mình đây có hàng trăm người nằm trong nhóm hậu cung tiểu thịt tươi (*) của mình ở Pháp đó, có lật bài cũng không lật hét nồi!”
(*) những chàng trai trẻ, đẹp trai.
“Xí!” Lâm Ngữ Lam giảo mồm: “Mình căng thẳng cái gì chứ.

“Không căng thẳng sao?” Mễ Lan chớp đôi mắt to tròn của cô với Lâm Ngữ Lam: “Vậy cậu nói thử xem, tối nay ngủ thế nào, nhà mình chỉ có 3 phòng thôi nhé.

“Ngủ thế nào…” Lâm Ngữ Lam trước đó vẫn chưa nhận ra được vấn đề này, khi Mễ Lan vừa hỏi ra, thì cô lập tức cảm thấy có gì đó không ồn.

Mình và Trương Thác, tuy là đã kết hôn lâu như vậy rồi, nhưng chưa bao giờ ngủ cùng với nhau, chẳng lẽ đêm nay, phải ngủ cùng với anh ấy trên một chiếc giường sao?
Gương mặt xinh đẹp của Lâm Ngữ Lam đột nhiên đỏ bừng bừng.
“Nha đầu chết tối nay cậu chuẩn bị từ một cô gái biến thành phụ nữ đi.
” Mễ Lan đưa tay bóp mặt của Lâm Ngữ Lam, rồi nhanh nhẹn đi về phòng của mình.
Cảnh đêm của Hàng Châu đặc biệt thu hút, ba người Trương Thác vốn nghĩ muốn ra ngoài đi dạo vào buổi tối, nhưng sự việc có thay đổi, lúc ăn bữa cơm tối này cũng đã uống không ít rượu, bây giờ đều lộ ra vẻ mệt mỏi vô cùng, lộ trình tối nay cũng dự định là phải thu lại.
Phòng ngủ của khách cũng đã được dọn dẹp, Lâm Ngữ Lam đứng trước cửa phòng ngủ của khách lưỡng lự rất lâu, mới đi vào trong, tâm tư quấy phá của cô gái nhỏ, dù là muốn ngủ cùng, nhưng cũng không thẻ để cho cô, một cô gái có thể trèo lên giường như vậy được, đúng không.
Ngồi trên giường Lâm Ngữ Lam chỉ cởi vớ giày ra, trái tim cô giống như một chú nai con đang hoảng loạn vậy, cô lấy điện thoại ra, lướt màn hình điện thoại một cách vu vơ, nhưng đôi mắt xinh đẹp lúc nào cũng liếc nhìn ra ngoài cửa phòng ngủ của khách.
Trương Thác và Tiêu Sơn trò chuyện khá lâu, lúc tầm 10 giờ đêm, hai người mới coi như là đã trò chuyện xong, mỗi người tự nghỉ ngơi.
Đèn phòng khách tắt lụi, Trương Thác đứng trước cửa phòng ngủ của khách, từ từ đẩy cửa phòng ra, đèn phòng ngủ của khách cũng đã tắt đi, trong ánh sáng lờ mò, Trương Thác nhìn thấy một thân hình xinh đẹp uyễn chuyển đang nằm trên giường.

Trương Thác hít một hơi thật sâu, ngồi bên giường, nhẹ nhàng nói: “Bà xã, em ngủ chưa?”
Đáp lại Trương Thác là một mảng không gian trầm lặng, và tiếng hơi thở đều đặn của Lâm Ngữ Lam.
Trương Thác chậm rãi trèo lên giường, nhẹ nhàng vén chăn ra, nằm xuống bên cạnh Lâm Ngữ Lam, chiếc giường trong phòng ngủ của khách không quá 1m5, hai người thành niên nằm bên trên đó, cơ thể không thể tránh khỏi xảy ra va chạm.
Ở khoảng cách gần như vậy, Trương Thác có thể ngửi thấy rõ ràng mùi hương thơm dịu trên mái tóc xinh đẹp của người phụ nữ này.
Trong giây phút Trương Thác nằm xuống, hơi thở vốn dĩ êm dịu nhẹ nhàng của Lâm Ngữ Lam bỗng trở nên dồn dập, cô vẫn chưa ngủ, chỉ là không biết nên làm thế nào để đối mặt với chuyện này, suy cho cùng thì đây cũng là lần đầu tiên cô nằm trên một chiếc giường với một người đàn ông, đối với cô mà nói, đây là lần mà cô thân mật với đàn ông nhát.
Trương Thác nằm nghiêng, ánh mắt dần dần thích ứng với bóng tối, đường nét hoàn mỹ của người phụ nữ này in vào đôi mắt anh, ánh mắt của Trương Thác trở nên hết sức dịu dàng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.