Con Rể Quyền Quý

Chương 2809:




Chương 2809

“Được rồi, bà xã, chỉ là một vài thằng hề diễn trò thôi, không cần thiết phải tức giận vì bọn họ” Trương Thác thấy Lâm Ngữ Lam nổi nóng, mới nói lời an ủi: “Anh đã thông báo cho Ferreth rồi, kêu cậu ta sáng mai qua đây, gia tộc phía sau thằng nhóc Locke đó cũng sẽ tới, đến lúc đó, hoàn toàn kết nối với Nhất Lâm là xong, sau này cũng sẽ không phải phiền não vì những chuyện này nữa”

“Ừm” Lâm Ngữ Lam gật đầu, lần này, cô cũng không kiên trì thêm gì nữa.

Bây giờ cô đã nghĩ vô cùng rõ ràng rồi, sau này cô và Trương Thác cũng không có khả năng đặt hết lòng dạ lên phương diện làm ăn nữa, sau khi mở rộng tâm mắt, khiến Lâm Ngữ Lam biết rõ, trên thế giới này, còn có chuyện khác quan trọng hơn đang đợi bọn họ, ngược lại, chuyện làm ăn lại không phải chuyện quan trọng nhất.

“Bố, cô, ông nội, tối hôm nay chúng ta cùng nhau ăn một bữa đi” Lâm Ngữ Lam lên tiếng hẹn: “Ở khách sạn Lục Hà nhé”

“Ôi, chị, có thể đi tới khách sạn Lục Hà ư” Từ Uyên vừa nghe, đã lập tức lộ ra vẻ mặt vui sướng. Tuy hốc mắt vẫn còn rất đỏ, nhưng rõ ràng đã không còn đau lòng như vậy nữa: “Chị không biết đâu, em đã qua Lục Hà bao nhiêu lần rồi, nhưng đều không có chỗ, mà phải đợi xếp hàng, khiến cho mỗi lần, em và các chị em đều vô cùng hưng phấn đi đến, kết quả lại mất hứng đi về. Em đã sớm nghe người ta nói đồ ăn ở trong đó thơm biết bao, nhưng vẫn chưa từng được nếm thử”

Trương Thác đảo trắng mắt: “Từ Uyên, đây là khách sạn do chị em mở, em không biết sao?”

“Em biết chứ” Từ Uyên gật đầu: “Nhưng quán chị em mở, em cũng phải tuân thủ quy tắc, bằng không phá lệ một lần, đợi sau này bạn học đều sẽ kêu em giúp bọn họ phá lệ, anh nói đến lúc đó em giúp hay là không giúp đây. Không giúp thì mọi người lúc trước đều là bạn học, cho dù đã tốt nghiệp rồi thì vẫn ở Châu Xuyên, ngẩng đầu không thấy cúi đầu nhìn thấy, mà giúp rồi, vậy không phải sẽ ảnh hưởng tới chuyện làm ăn của chị em hay sao?”

“Không sao cả, hôm nay phải phá lệ, chị đã thông báo xong rồi, phòng bao cũng giữ lại rồi, tối nay sẽ cho em thưởng thức tài nấu ăn của anh rể em” Lâm Ngữ Lam trực tiếp hứa hẹn.

“Tài nấu ăn của anh rể em sao?” Từ Uyên nhìn về phía Trương Thác: “Chị, anh rể em còn biết nấu cơm nữa sao?”

Lâm Ngữ Lam che miệng cười khẽ một tiếng: “Trình độ của đầu bếp ở Lục Hà, ngay cả một nửa của anh rể em còn chẳng bằng được, họ đều là đồ đệ của anh rể em đấy”

“Ôi!” Từ Uyên lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, sau đó nhìn về phía Lâm Ngữ Lam với vẻ vô cùng ngưỡng mộ: “Chị, có phải kiếp trước chị đã cứu vớt toàn bộ hệ ngân hà hay không, mà kiếp này mới may mắn như vậy, gặp được một người đàn ông xuất sắc như anh rể em. Ôi, cũng chỉ tại em nhỏ tuổi hơn chị, bằng không khi đó anh rể có khả năng đã ở rể nhà em rồi, mẹ, mẹ nói có đúng không?”

Từ Uyên nháy mắt với mẹ mình.

Cô của Lâm Ngữ Lam bước lên võ vào đầu của Từ Uyên: “Con cả ngày không biết lớn nhỏ, muốn tìm được một người đàn ông giống như Trương Thác, thì con phải xuất sắc giống như chị con trước mới được. Chị con khi lớn bằng con đã quản lý chuyện làm ăn của Nhất Lâm rồi, còn con cả ngày chỉ nghĩ đến bạch mã hoàng tử đâu đâu”

Từ Uyên thở hổn hển: “Mẹ à, chẳng phải con chỉ không có đầu óc kinh doanh thôi sao, có chị con là đủ rồi”

“Được rồi, đừng làu bàu nữa” Cô của Lâm Ngữ Lam xoa đầu Từ Uyên.

Bầu không khí một nhà vui vẻ hòa thuận, đã trực tiếp xua tan vẻ lo lắng vừa rồi.

“Vậy bố, ông nội, cô, con với Trương Thác đi trước nhé, thông tin về phòng bao, bọn con sẽ gửi cho mọi người.” Lâm Ngữ Lam dặn một tiếng.

“Các con đi đâu vậy?”

“Lên công ty ạ” Lâm Ngữ Lam lên tiếng: “Có vài người không cần phải cho bọn họ thời gian nữa”

Lâm Ngữ Lam nói xong, bước ra khỏi đại sảnh của nhà họ Lâm, cô làm việc vốn luôn nghiêm khắc và nhanh chóng, hôm nay trở về từ tâm Trái Đất, phong cách làm việc như vậy lại càng rõ ràng hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.