Con Rể Quyền Quý

Chương 2792:




Chương 2792

Vốn dĩ trận giao chiến giữa hai bên chỉ là tiến hành tuần tự, rất nhiều người đều cho rằng, lần này giữa thành chính Vạn Sơn và Hoành Sơn sẽ là một trận đánh giằng co, chiến đấu dài lâu, nhưng ai có thể ngờ được, trận chiến này lại đột nhiên thăng lên đến giao đoạn căng thẳng nhất. Tôn chủ ra tay, đây là trận đấu đỉnh cấp nhất trên thế giới này.

Hai bên đánh đến quyết liệt, cảnh tượng giống như diệt thế, đại quân hai bên giao chiến lúc đầu, đã tự giác rút quân, bởi vì ở lại nơi này chắc chắn sẽ gặp tai họa!

Tổng cộng có chín cấp bậc tôn chủ giao chiến, ngay cả trời đất cũng đã đổi màu.

Ba người Trương Thác khổ sở chiến đấu liên miên, tình cảnh hiện tại của bọn họ vô cùng nguy hiểm.

Triệu Chính Khải vì chạy trốn hơi chạm mà bị trúng một chiêu, máu tươi trào ra khoang miệng, nhưng vì thể diện, nên lại miễn cưỡng nuốt vào.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Kiếm Bảo Đinh bị một chiêu do Ngân Chí Phát và Kiếm Thanh Quân cùng nhau tung ra đánh trúng, bảo kiếm trong tay gãy nát, kiếm khí bị phong bế.

Nhật nguyệt phía sau Trương Thác cũng run rẩy dữ dội, lĩnh vực đã đến bên rìa vỡ nát, tốc độ ngưng tụ linh khí của Ẩm Nguyệt còn lâu mới đuổi kịp được tốc độ tiêu hao của Trương Thác. Nhiều cấp bậc tôn chủ như vậy giao chiến, khiến linh khí xung quanh đã bị rút cạn.

Trương Thác liếc mắt nhìn về phía Hoành Sơn phía sau, anh quả thực không ngờ, Võ Vương cũ lại tìm nhiều cường giả cảnh giới trăm mét tới như vậy. Tuy anh đã bước vào Khống Linh, và có thể vượt cấp mà chiến, nhưng đó đã là cực hạn rồi.

Hiện giờ đối đầu với hai người, chắc chắn không có khả năng giành chiến thắng. Hiện giờ chỗ dựa duy nhất, chính là vô số anh linh trong Anh Linh điện đó!

Anh Linh điện Trương Thác hít một hơi thật sâu, anh cũng có một mức độ nhận thức nhất định về thực lực của mình, nếu lúc này miễn cưỡng chống đỡ tiếp, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, anh nắm Anh Linh lệnh bên hông, trong lòng sinh ra cảm ứng, sau đó hét lớn một tiếng: “Ra!”

Anh Linh lệnh này có thể khống chế toàn bộ chiến linh trong Anh Linh điện. Với số lượng chiến linh ở nơi đó cộng lại, cho dù cấp bậc Chí Tôn cũng sẽ phải nuốt hận.

Từ Anh Linh điện nằm sâu trong Hoành Sơn, đến chiến trường hiện tại, có một khoảng cách không nhỏ. Tuy khoảng cách dài, nhưng đối với cường giả Khống Linh mà nói thì thế này cũng không tính là gì, bọn họ có thể cảm giác được trong khoảng thời gian cực ngắn, huống chỉ với thực lực của Trương Thác hiện tại, chiến linh mà anh có thể khống chế được lại càng thêm mạnh mẽ, tốc độ nhanh hơn. Tuy không thể nói tới ngay lập tức, nhưng thời gian này cũng chắc chắn không dài cho lắm.

Nhưng hiện giờ, Trương Thác lại cùng với Võ Vương cũ và Lãng Trung Hiếu qua lại mấy chiêu, nhưng vẫn không có chiến linh ra tay, thậm chí Anh Linh lệnh cũng không gửi phản hồi cho Trương Thác.

“Chuyện này…” Trong lòng Trương Thác chìm xuống, Anh Linh lệnh là con át chủ bài cuối cùng của anh, cũng là sự tự tin lớn nhất để anh dám đối mặt với những cấp bậc tôn chủ này.

Nhưng hiện giờ Anh Linh lệnh lại không biết đã sinh ra sự thay đổi gì, mà biến mất rồi!

Ở sâu trong Hoành Sơn đó, nơi có Anh Linh điện ở, có mấy bóng người hiện ra trên bầu trời của dãy núi có Anh Linh điện cư ngụ. Những người này, toàn bộ đều khoác áo choàng màu đen, gương mặt giấu sau lớp áo choàng, không nhìn rõ dáng vẻ, giọng nói của bọn họ khàn khàn, không nghe ra tuổi tác, mà chỉ có thể mơ hồ nhận ra nam nữ.

“Bạch Giang Nam đã ra tay rồi”

“Ông ta giải phong ấn rồi, phá hỏng quy tắc, nơi đó đã đứt ba tầng khóa rồi”

“Tuy không quan trọng, nhưng quy tắc chính là quy tắc, Bạch Giang Nam đã cắt đứt ba tầng khóa, giam ba năm là đủ.

Ba năm này, bị giáo khí xuyên người!”

“Còn bây giờ thì sao? Tiểu bối họ Trương đó đã bại lộ thân phận rồi, tác phong làm việc thì tùy tiện, giờ tôi đang nghỉ ngờ cậu ta có năng lực để đảm nhiệm vị trí điện chủ Anh Linh điện này hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.