Con Rể Quyền Quý

Chương 2710:




Chương 2710:

“Tôi nói này anh mập, tủ lạnh không chứa nổi đâu!” Bạch Trình nhìn tủ lạnh bị Toàn Cảnh Thiên nhét đầy, cùng với đống lớn đồ ăn cần năm tủ lạnh mới chứa đủ.

“Không sao” Toàn Cảnh Thiên vẫy tay: “Bên trong đều là trân phẩm, chậm rãi ăn, những thứ ở bên ngoài hôm nay tôi ăn hết”

Bạch Trình nghe thấy thế vẻ mặt đờ đẫn, một lúc lâu sau mới giơ ngón cái với Toàn Cảnh Thiên: “Trâu bò!”

Trong đại sảnh biệt thự.

Quản lý trung niên bị chém đứt hai tay cuộn mình ở trong góc, gương mặt ông ta trắng bệch, toàn thân vì sợ hãi mà run lẩy bẩy, ngay vừa rồi, ông ta thấy rõ những người này đều là Chí Tôn!

Cho dù thế nào quản lý trung niên này cũng không nghĩ tới, mình lừa gạt, vậy mà lừa mấy Chí Tôn!

“Một cái ly mà một tỷ rưỡi, như vậy xin hỏi, hai tay của ông có giá bao nhiêu?” Locke ngồi xổm trước mặt quản lý trung niên, vẻ mặt nhàn nhã hỏi.

Hai tay của quản lý trung niên đã ngừng chảy máu, khiến ông ta sẽ không vì đổ máu mà chết.

Nhìn người trước mắt, trong mắt quản lý trung niên tràn ngập sợ hãi, môi run run: “Không… Không… Không cần tiền…”

” Locke gật đầu: “Vậy hai chân của ông, có giá bao nhiêu tiền?”

Quản lý trung niên vừa nghe thấy thế lập tức hiểu rõ là có ý gì, giữa quần lập tức ẩm ướt.

“Nói, bao nhiêu tiền?” Locke hỏi lại.

Quản lý trung niên run lẩy bẩy, căn bản không nói nên lời.

“Nếu ông không nói, vậy để tôi ra giá giúp ông, ông cảm thấy được thì tôi ngừng, hiểu rõ chưa?” Locke mỉm cười: “Nhưng phải chú ý, trăm ngàn lần đừng vượt quá tâm lý mong muốn của tôi, nếu không thì tôi sẽ tìm giá chênh lệch từ nơi khác”

Phía sau Locke, một Chiến Linh xuất hiện, uy áp cường đại tuôn về phía quản lý trung niên.

Quản lý trung niên chỉ cảm thấy toàn thân đều đang run lẩy bẩy, ông ta muốn khống chế tay chân của mình, nhưng phát hiện căn bản không thể làm được, ông ta đã sợ hãi tới cực hạn.

“Ông cảm thấy, hai chân của ông có đáng giá sáu mươi triệu không?” Locke mở miệng hỏi.

Quản lý trung niên không dám lên tiếng nữa.

Locke lắc đầu: “Không nói, vậy ông cho rằng không đáng giá, tôi cũng cảm thấy như vậy, chân người, sao có thể có giá trị như vậy, vậy thì một trăm năm mươi triệu, thế nào?”

Quản lý trung niên vẫn không nói lời nào.

“Ồ, một trăm năm mươi triệu còn chưa đủ sao? Xem ra, ngày thường tiền lương và đãi ngộ của ông không tệ. Vậy thêm chút nữa, ba trăm triệu thế nào?”

Quản lý trung niên vẫn không hé răng.

“Ôi trời ơi, ba trăm triệu còn chưa đủ, chẳng lẽ cái chân này của ông, đáng giá như cái ly kia?” Locke lộ ra biểu cảm khoa trương.

“Tôi nói này tóc đỏ, chút giá đó của anh, keo kiệt quá rồi đó” Alex đi tới: “Người ta là quản lý, đường đường là quản lý, anh chỉ cho giá như vậy sao? Nếu là tôi, phải một tỷ rưỡi!”

Alex vươn tay ra.

“Alex, anh đúng là có tiên, nhưng mà một tỷ rưỡi thì một tỷ rưỡi, dù sao anh đã nói người ta là quản lý, cấp bậc lãnh đạo”

Locke nhe răng: “Thế nào, giá một tỷ rưỡi, không thể tăng nữa, nếu lại tăng, vượt qua tâm lý mong muốn của tôi, không cẩn thận tôi lại muốn mua thứ khác”

Locke hỏi từng câu, cùng với dưới uy áp của Chiến Linh, phòng tuyến tâm lý của quản lý trung niên này bị đánh sập, gian nan gật đầu.

“Ha ha, tôi đã nói mà, giá này mới không làm thất vọng thân phận quản lý của người ta!” Alex cười to một tiếng: “Nào, số tiền này tôi đào!”

Sau khi Alex nói xong, thì nắm lấy cánh tay bị chém từ cổ †ay của quản lý trung niên lên, mở máy truyền tin của đối phương, trực tiếp chuyển một tỷ rưỡi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.