Con Rể Quyền Quý

Chương 2646:




Chương 2646

Hải Việt nghe thấy thế, trên mặt lộ ra bất mãn, sau đó nói: “Nữ Chiến Thần thì thế nào, chỉ cần là người phụ nữ Hải Việt tôi nhìn trúng, sớm muộn gì cũng ngoan ngoãn rơi vào tay tôi.”

“Thôi bỏ đi Hải Việt.” Tôn Lập Tân võ bả vai anh ta: “Có một số người, có một số việc, đừng nên ép buộc thì hơn”

Tay cầm ly rượu của Hải Việt hơi dùng lực, sau đó đi nhanh về phía Lâm Ngữ Lam.

Tôn Lập Tân nhìn bóng lưng Hải Việt, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó im lặng đi sang một bên.

Hải Việt vừa chỉnh quần áo của mình, vừa đi tới trước người Lâm Ngữ Lam, bày ra nụ cười đẹp trai. Dựa vào nụ cười tươi tắn này, Hải Việt nắm được không ít trái tim thiếu nữ.

Hải Việt dùng giọng nói tràn ngập từ tính của anh ta mở miệng nói: “Lâm tướng quân, không biết có vinh hạnh uống một ly với cô không?”

Nhìn Hải Việt đi tới trước mặt Lâm Ngữ Lam, Thủy Ngọc Trân thành chủ của thành Ác Nhân sửng sốt, năm Chí Tôn còn lại cũng có chút không kịp phản ứng, đám người Đan Kiệt đều dời mắt nhìn về phía Chí Tôn Hải Vũ.

Chí Tôn Hải Vũ khẽ nhíu mày, nhìn con trai của mình. Con trai mình có tính tình gì, Chí Tôn Hải Vũ biết rất rõ ràng, mỗi lần nhìn thấy gái xinh, đều thấy con trai xuất hiện. Nhưng ông ta không nghĩ tới, vậy mà con trai mình lại dám đánh chủ ý với nữ Chiến Thần.

Lâm Ngữ Lam không thèm nhìn Hải Việt một cái, mở miệng nói: “Chỉ là một Phú Thần, mà tới tìm tôi uống một ly, cũng xứng sao?”

Biểu cảm của Hải Việt cứng đờ, mở miệng nói: “Sớm muộn gì cũng có ngày, tôi có thể trở thành cường giả Chí Tôn.”

“Vậy thì đợi ngày anh thành cường giả Chí Tôn rồi nói.” Một giọng nói vang lên, trong lời nói tràn ngập ý trào phúng: “Người người đều nói rất hay, nói có thể trở thành cường giả Chí Tôn, nhưng kết quả thì sao, đều trở thành một đống xương khô, chết dưới tay đối thủ.”

Hải Việt ngẩng đầu, chỉ thấy một người thanh niên đi tới, phía sau đối phương có một người phụ nữ.

Người vừa mở miệng nói chuyện, đúng là Trương Thác.

Bởi vì thân phận và thực lực, Hải Việt không dám tức giận với Lâm Ngữ Lam, nhưng đối với một người trẻ tuổi như vậy, Hải Việt không để vào mắt, trực tiếp quát: “Anh là cái thá gì?”

Đan Kiệt đứng ở một bên nhìn thấy Trương Thác, bước chân lùi về sau một lát theo bản năng.

Trương Thác mỉm cười: “Chí Tôn Hải Vũ, có một số vấn bối không biết cách ăn nói, ông cần phải giáo dục một chút, nếu không đợi tới khi người khác dạy dỗ thay ông, vậy thì muộn rồi. Chí Tôn Đan Kiệt là một ví dụ, không phải sao?”

Hải Việt liếc mắt nhìn một vòng xung quanh theo bản năng, lời nói của Trương Thác khiến anh ta cảm thấy rất mất mặt, anh ta quát to: “Buổi tụ họ lần này, người nào cho anh tư cách tới đây?”

p “Tư cách sao?” Trương Thác mỉm cười, sau đó bước tới trước mặt Hải Việt, múa may cánh tay, một cái tát tát mạnh vào mặt Hải Việt.

Hải Việt muốn né tránh nhưng phát hiện chỉ trong nháy mắt, toàn bộ khí quanh người mình đều bị phong tỏa, căn bản không thể nhúc nhích. Hải Việt chỉ có thể trơ mắt nhìn cái tát này của đối phương, tát mạnh lên trên mặt mình.

“Bốp!”

Một tiếng vang dội truyền ra, Hải Việt phát hiện mình lại khôi phục tự do, bị tát trước mặt nhiều người như vậy, mặt mũi mất sạch khiến Hải Việt thẹn quá hóa giận. Hải Việt nổi giận hét lên một tiếng, linh khí trên người dao động mạnh, muốn ra tay.

“Làm càn!” Cuối cùng Chí Tôn Hải Vũ cũng mở miệng, ông ta hét to một tiếng, ngăn động tác của Hải Việt.

“BốI” Hải Việt cảm thấy khó hiểu nhìn Chí Tôn Hải Vũ.

Chí Tôn Hải Vũ đi tới, cũng tát một cái lên mặt Hải Việt, đối với biểu hiện của Hải Việt ngày hôm nay, Chí Tôn Hả Vũ vô cùng thất vọng, tên nhóc này bị sắc đảm che mờ mắt, vậy mà dám đánh chủ ý với nữ Chiến Thần. Không nói tới chiến tích lúc trước nữ Chiến Thân một mình độc chiến ba người trong Hoành Sơn Thất Thái Bảo, chỉ riêng thân phận của đối phương, đệ tử thân truyền của cốc chủ Kiếm Gốc, đại diện cho chủ thành Vạn Sơn, chỉ riêng mấy chuyện này, cho dù là đám Chí Tôn Hải Vũ đều phải cẩn thận, trịnh trọng đối đãi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.