Con Rể Quyền Quý

Chương 2641:




Chương 2841

“Đi” Triệu Chính Khải không chần chờ.

Sự việc bây giờ liên quan trọng đại, hoàn toàn không phải là lúc nói đùa, cũng hoàn toàn không thể chậm trễ một giây phút nào.

Ba người Trương Thác phi người bay lên, trực tiếp tiến vào sâu trong sa mạc Sossusvlei, với tốc độ của ba người này, vòng quanh toàn bộ Sossusvlei một lân cũng không mất bao nhiêu thời gian. Bọn họ quan sát toàn bộ sa mạc Sossusvlei, trừ bên ngoài khu vực có nhà giam địa ngục tồn tại ra, cũng không phát hiện ra bất cứ nơi nào có xuất hiện ánh sáng rực rỡ kỳ lạ đó nữa, thậm chí ngay cả sóng dao động năng lượng cũng không phát hiện ra.

“Xem ra, vấn đề xuất hiện ở nhà giam địa ngục rồi” Triệu Chính Khải trầm giọng bảo, thân là lão đại ở Cửu Cục, Triệu Chính Khải biết rất nhiều bí mật mà người khác không biết, ví dụ như sự thành lập của nhà giam địa ngục, và trong đó có giam giữ một nhân vật thế nào.

Một nhà giam có thể vây nhốt đám người Trương Thác đến không có cách nào thoát ra như vậy, bên trong có quá nhiều thứ khiến bọn họ không thể nào hiểu được. Nếu thật sự con đường lẫn với nhà giam địa ngục, vậy nhà ngục được gọi là địa ngục mười tám tầng này, và con đường nói liền hai nền đại văn minh hòa lẫn với nhau, sẽ xảy ra sự thay đổi thế nào thì chẳng ai có cách nào biết được.

Tình hình bây giờ này, điều sợ nhất chính là một vài đột biến xảy ra khiến người không dự đoán được, vậy sẽ khiến sự việc trở nên phiền phức hơn.

Đợi khi ba người Trương Thác trở về địa điểm cũ của đảo Ánh Sáng, sắc trời đã dần tối đen, trên đảo Ánh Sáng, khắp nơi sáng lên ánh đèn. Lúc này, người trên đảo Ánh Sáng đã nhiều hơn, hơn nữa ngoại trừ Cửu Cục ra, thì những thế lực đỉnh cấp ở các quốc gia lớn khác cũng đã đến đây, thậm chí Phản Tổ Minh, hội Thần Ẩn, và thị tộc, đều phái người tới đây, duy chỉ không nhìn thấy người của thế giới thần thánh đâu.

Những thực lực này ở trên đảo Ánh Sáng, đang vây quanh nhà giam địa ngục đó, dựng lên phòng làm việc tạm thời thuộc về mình.

Hiện giờ người phụ trách phòng làm việc tạm thời của Cửu Cụch chính là Bạch Bào Nhân.

Ba người Trương Thác đi vào trong phòng làm việc của Cửu Cục, ở nơi đó dựng một bàn họp đơn giản, trên bàn bày mấy chiếc máy tính, máy phát điện thật lớn đặt ở bên ngoài phòng làm việc. Tuy chỉ là mấy chiếc máy tính, nhưng năng lượng cần thiết để vận hành mấy chiếc máy tính này cũng cực lớn. Mỗi một chiếc máy tính đều kết nối với thiết bị máy móc tinh vi, để theo dõi các loại thay đổi năng lượng ở thế giới bên ngoài, trong đó bao gồm cả nhiệt độ không khí, độ ẩm không khí, mật độ… Một khi có bất cứ thay đổi nào, người ở nơi này sẽ lập tức biết được.

Sau khi Triệu Chính Khải bước vào thì trực tiếp hỏi: “Bây giờ tình hình như thế nào rồi?”

Bạch Bào Nhân đứng dậy ở phía trước bàn họp rồi trả lời: “Tỷ lệ tương phản năng lượng đều bình thường hết, nhưng tuyến cảnh giới mà chúng ta vạch ra, cũng không phải có hiệu quả đối với tất cả mọi người, người của một vài thế lực đỉnh cấp hoàn toàn không để ý đến tuyến cảnh giới của chúng ta”

Triệu Chính Khải nhíu mày: “Một đám người chẳng hiểu biết gì hết, nhưng cũng chẳng sao, nếu bọn họ đã không sợ chết, vậy cứ thoải mái đi vào nơi đó đi”

“Bọn họ là một nhóm người mất tích, rơi vào trong nhà giam lúc đầu, lại thêm những người sau đó đi tới tìm kiếm.

Những quốc gia đó có ít nhất ba trăm người bị nhốt trong nhà giam địa ngục đó, bọn họ tới tìm tôi rất nhiều lần, mong chúng †a có thể ra tay dẫn người ra ngoài, giống như ban ngày vậy”

Anh ta nói.

“Ha ha” Triệu Chính Khải cười lạnh: “Nói thì không nghe, hậu quả tự mình đi mà gánh chịu, những người cố chấp xông vào tuyến cảnh giới, cũng không phải là hạng tốt đẹp gì, còn nữa, tôi cũng không phải là bố bọn họ, nào có thời gian đi quan tâm bọn họ, cứ để bọn họ bị nhốt ở trong đó đi”

Triệu Chính Khải làm ra vẻ không thèm để tâm tới.

Lúc này, bên ngoài phòng làm việc đột nhiên vang lên tiếng nói.

“Triệu Chính Khải, Cửu Cục các người có ý gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.