Con Rể Quyền Quý

Chương 2633:




Chương 2633:

“Mập mạp, không phải cậu nói so xem ai nhiều người hơn sao? Người cậu gọi đâu?” Cao thủ Phú Thần kia mở miệng trào phúng.

“Anh đừng có gấp, sáng sớm tỉnh mơ trên đường kẹt xe không được sao?” Toàn Cảnh Thiên lộ vẻ xấu hổ, vội vàng mở máy truyền tin ra, lại bắt đầu ấn số gọi người, kết quả bây giờ Toàn Cảnh Thiên gọi điện đi, cũng không có ai nghe máy.

Khoảng chừng mười phút trôi qua, vẫn không có địa ngục hành giả xuất hiện, chỉ có mình Toàn Cảnh Thiên vẻ mặt hung hãn đứng ở cửa khách sạn, đối với Toàn Cảnh Thiên mà nói, tình hình có chút xấu hổ.

Vẻ mặt cao thủ Phú Thần kia trêu chọc: “Mập mạp, người cậu gọi đâu? Hả?”

Toàn Cảnh Thiên hít sâu một hơi, bày ra bộ dạng hung hãn: “Gọi người sao? Gọi người làm gì? Cho dù không có nhiều người, một mình anh mập tôi có thể đấu thiên quân vạn mã, không cần gọi người, tới đây, anh tới đây, hai ta luyện tập!”

Toàn Cảnh Thiên xắn tay áo: “Nói đi, kéo búa đá hay là mười lăm hai mươi, hôm nay anh mập uống không chết…

Không phải, hôm nay anh mập làm thịt anh không!”

Nghiêm Lăng Hách nhìn bộ dạng la khóc om sòm của Toàn Cảnh Thiên, lạnh lùng nói: “Mập mạp, hôm nay chúng tôi tới không phải nói đùa với cậu, hoặc là tự cậu đóng cửa, quay đầu rời đi, chúng tôi cho Đảo Quang Minh mặt mũi, không truy cứu cậu gây phiền phức, nếu không thì đập phá khách sạn này của cậu, thịt toàn thân cậu hẳn là cũng được mấy đao”

“Mẹ kiếp!” Toàn Cảnh Thiên giơ ngón giữa lên: “Có ý gì, khinh thường anh mập này sao? Dẫn theo nhiều người thì khá lắm à! Chẳng qua không có nhiều người có bản lĩnh, nếu có bản lĩnh thì từng người một đi lên đi?”

“Một người sao? Được thôi” Hứa Minh Hải mỉm cười, sau đó bước ra một bước, ở phía sau Hứa Minh Hải, một hư ảnh cao mười mét đột nhiên xuất hiện, khí thế cuồng bạo lập tức tản ra, cuốn sạch xung quanh.

“Chí Tôn!”

“Trời ạ, có Chí Tôn tới đây từ lúc nào thế?”

“Có Chí Tôn đến đây, xảy ra xung đột với Đảo Quang Minh rồi Trong đám người bắt đầu rộ lên.

Ở trước mặt hư ảnh Anh Linh mười mét, cơ thể mập mạp của Toàn Cảnh Thiên nhìn trông có vẻ rất buồn cười.

“Chết tiệt!” Toàn Cảnh Thiên nuốt nước bọt: “Con hàng này ăn phân mèo lớn lên sao? Anh Linh cao như vậy à?”

Anh Linh của Toàn Cảnh Thiên chi cao bảy mét, Chiến Linh của Trương Thác cũng chỉ bảy mét, Chiến Linh của Kiếm Bảo Đinh cũng không khác mấy, Anh Linh mười mét này vẫn là lần đầu tiên Toàn Cảnh Thiên gặp được.

Trên mặt Hứa Minh Hải xuất hiện nụ cười khinh thường: “Cậu nói người có bản lĩnh không nhiều, cậu xem, bây giờ có một người, cậu có vấn đề gì không?”

Anh Linh khổng lồ đứng sừng sững trong thành trấn, khiến mỗi người đều cảm nhận được uy thế kh ủng bố truyền từ người Anh Linh tới.

Toàn Cảnh Thiên lắc đầu: “Mẹ tôi nói với tôi, không được chơi với kẻ ngốc, tạm biệt”

Sau khi Toàn Cảnh Thiên nói xong, quay đầu đi vào trong khách sạn.

“Đi sao? Tôi nói cho cậu đi chưa!” Hứa Minh Hải mở to mắt, Anh Linh ở phía sau vươn tay ra, siết chặt Toàn Cảnh Thiên ở trong tay, năm lên trên không trung.

Đôi chân ngắn mập mạp của Toàn Cảnh Thiên không ngừng đạp loạn trong không trung, mở miệng kêu lên: “Tôi cảnh cáo anh đó, anh mập không phải không đánh lại anh, chỉ là không muốn đánh nhau với anh mà thôi, mau thả anh mập ra, cho rằng chỉ có các người có Chí Tôn, Đảo Quang Minh chúng tôi cũng có Chí Tôn đấy!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.