Con Rể Quyền Quý

Chương 2629:




Chương 2629:

Phía sau Trương Thác, một Anh Linh màu đỏ xuất hiện.

Nghiêm Lăng Hách nhất thời chảy đầy mồ hôi lạnh.

Nghiêm Lăng Hách hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Tôi biết với thân phận của tôi, còn chưa xứng nói những chuyện này với cậu Trương, cho nên bây giờ, đại nhân nhà tôi đặc biệt phái người tới, mới có thể nói chuyện với cậu Trương”

Cửa phòng họp mở ra, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi vào, người này cao hai mét, cơ bắp toàn thân nhô cao, phía sau người cũng có một Anh Linh xuất hiện, hình thể Anh Linh này to lớn hơn, cao cỡ mười mét, khoác áo choàng, không thấy rõ dáng vẻ.

Người đàn ông vào cửa cười to một tiếng: “Ha ha, đã sớm nghe nói thực lực của Đảo Quang Minh mạnh mẽ, lấy ra một Chí Tôn đơn giản như ăn cơm uống nước, hôm nay vừa nhìn quả nhiên là như vậy. Người anh em Trương Ức Thùy nhìn qua chỉ hơn hai mươi, mà đã có thực lực như vậy, đúng là thiếu niên anh hùng, tôi là Hứa Minh Hải!”

Khi Hứa Minh Hải nói chuyện, một dòng khí vô hình đè về phía Trương Thác.

Lúc này trên người Trương Thác vẫn còn chút kiếm ý lưu lại chưa bài xuất ra, bị cường giả Khống Linh nhằm vào như vậy, chỉ cảm thấy hơi thở trở nên khó khăn, nhưng tuyệt đối không lộ ra ý khiếp sợ.

Kiếm ý vô hình khiến phòng họp sang quý phủ đầy vết cắt, cửa phòng họp cũng có cảm giác như sắp sập xuống.

“Ha ha ha” Hứa Minh Hải lại phát ra tiếng cười to, thu hồi Anh Linh, tản đi áp lực lan tràn trong không khí. Dù sao nơi này cũng là khách sạn Uyển Thanh, còn là địa bàn của bọn họ, hủy đi, mới đúng là tổn thất lớn nhất của bọn họ.

Trương Thác cũng thu lại Anh Linh, cảm giác hoa mắt chóng mặt xuất hiện, Trương Thác cố nén cảm giác không khỏe, trên mặt vẫn là nụ cười nhạt.

Hứa Minh Hải bước tới chỗ Trương Thác ngồi xuống đối diện, nhìn Trương Thác, mở miệng nói: “Cậu Trương, về chuyện của ông chủ tôi, chỉ sợ cậu còn chưa rõ lắm, giống như Đảo Quang Minh, Bách Hiểu Lâu không phải là tổ chức quá có danh tiếng gì, nhưng phương diện thực lực, tuyệt đối không kém. Cho tới nay, Bách Hiểu Lâu không tham dự định ra quy củ cùng với quản lý của mỗi thành trấn lớn, nhưng bánh ngọt của Bách Hiểu Lâu, không phải người nào muốn động vào thì có thể động, tôi nói như vậy, cậu có hiểu rõ ý của tôi không?”

Trương Thác nhún vai: “Anh Hứa, có một số việc tôi cũng phải nói rõ cho anh biết, tôi chỉ là người đại diện cho Đảo.

Quang Minh mà thôi, hành động của Đảo Quang Minh, không phải tôi có thể nắm trong tay. Nhưng mà nếu anh Hứa anh đã mở miệng nói, vậy Trương Ức Thùy tôi không phải không thể cho Bách Hiểu Lâu một chút mặt mũi. Tôi có thể hứa hẹn, kế tiếp chuyện liên quan tới khách sạn, địa ngục hành giả có thể không tham dự. Ba Chí Tôn đóng quân ở thành Bắc Hà hiện giờ đều sẽ không ra tay, nhưng bên khách sạn, tôi không có cách nào làm ra đảm bảo”

“Được, có những lời này của cậu Trương, vậy Hứa Minh Hải tôi yên tâm rồi” Hứa Minh Hải lớn tiếng nói: “Hứa Minh Hải tôi kết bạn với Trương Ức Thùy cậu, sau này có chuyện gì, cậu cứ việc nói.”

“Nếu có một ngày như vậy, tôi sẽ không xấu hổ” Trương Thác cười nói, sau đó đứng dậy: “Vậy nếu nói chuyện xong rồi, nơi này để lại cho anh Hứa Minh Hải, các vị, cáo từ”

Sau khi Trương Thác nói xong, thì đi nhanh ra bên ngoài phòng họp, Hoàng Trạch Minh vội vàng theo sau Trương Thác.

Đợi Trương Thác và Hoàng Trạch Minh rời đi, vẻ mặt Nghiêm Lăng Hách nghỉ ngờ nhìn Hứa Minh Hải, hỏi: “Hứa đại nhân, Trương Ức Thùy này không thích hợp”

“Hả?” Hứa Minh Hải cầm một tách trà, cười nói: “Có gì không thích hợp?”

Nghiêm Lăng Hách lập tức pha trà cho Hứa Minh Hải, đồng thời mở miệng nói: “Theo cách hiểu của tôi, phong cách làm việc của Đảo Quang Minh luôn rất bá đạo, Trương Ức Thùy này cũng như vậy thôi. Ngày hôm qua cậu ta ra oai với đại diện của ba học viện lớn, thủ đoạn tàn nhãn, đồng thời cũng công tâm, lúc này khinh địch đồng ý với điều kiện của chúng ta như vậy, thực sự khiến tôi nghĩ không ra”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.