Con Rể Quyền Quý

Chương 2571:




Chương 2571:

Từ đầu tới đuôi, người thân rắn này không nói nhiều một lời, ánh mắt nó nhìn về phía Trương Thác giống như đang đánh giá một con mồi.

Trương Thác hít sâu một hơi, lúc này kiếm quang phóng lên trời đã biến mất, nhưng mà ở trong không khí vẫn có thể cảm nhận được sắc bén, đây là điểm kh ủng bố của cường giả Khống Linh.

“Tên nhóc, nhanh, nó bị thương, tốc độ như vậy không duy trì được lâu, chạy maul” Tà Thần lại lo lắng thúc giục.

Nhưng Trương Thác xuất hiện ở bề mặt trái đất không chạy trốn nữa, anh đứng tại chỗ, bàn tay cho vào trong áo lấy một mặt nạ quỷ ra, đeo lên mặt, che khuất nửa gương mặt, chỉ để lộ cái miệng ở bên ngoài.

“Tên nhóc, cậu…

“Tôi không muốn chạy nữa” Trương Thác hơi nhếch miệng mỉm cười: “Một tà túy mà thôi, tồn tại có đạo lý, nhưng không phải là không thể chém chết, những năm gần đây tôi giết rất nhiều người mạnh hơn tôi, tà túy, cũng không phải không thể giết”

“Đó là do cậu không biết chỗ đáng sợ của tà túy thôi”

“Ha ha” Trương Thác cười khẽ ra tiếng: “Ông nói ông là Tà Thần, nhưng mà tôi không nhìn ra được bất cứ điểm nào liên quan tới tà và thần từ trên người ông”

Tà Thần nghe ra được trào phúng từ trong lời nói của Trương Thác, lập tức nói: “Đó là vì tôi chưa tới thời kỳ toàn thịnh, nếu như là thời kỳ toàn thịnh, mấy thứ tạp nham này tôi vẫy tay một cái là diệt được!”

Trương Thác khẽ lắc đầu: “Nói đến cùng ông vẫn là sợ hãi”

Trong giọng nói của Tà Thần xuất hiện một chút run rẩy: “Tôi sợ cái gì?”

Trương Thác đặt tay lên trên mặt nạ, lên tiếng: “Ông chỉ dám ra tay với người yếu kém, cũng không dám khiêu chiến cường giả, ông nói ông là Anh Linh đầu tiên trong trời đất này, nếu tôi là ông mà nói, theo năm tháng trôi qua, tôi sẽ không ngay cả thân phận của mình đều không rõ lắm, ông yếu đuối, ông tràn ngập e ngại đối với những thứ không biết, mà tôi khác với ông, tôi thích đấu với những thứ không biết, ví dụ như bây giờ”

“Tên nhóc, cậu phải suy nghĩ cho kỹ, bây giờ cậu đối mặt không chỉ là một tà túy, còn có hai kiếm tu của Kiếm Cốc!

“Thì sao?” Trương Thác kéo mặt nạ, cả gương mặt hoàn toàn giấu dưới mặt nạ, giọng nói của anh truyền ra: “Không đánh người nào có thể nói tôi nhất định sẽ chết, cho dù thua, tôi cũng muốn nhìn một chút, người được gọi là Chí Tôn của Kiếm Cốc rốt cuộc có thực lực gì”

Một bóng người màu trắng xuất hiện ở phía sau Trương Thác.

Lúc này, khí thế trên người Trương Thác đã xảy ra thay đổi hoàn toàn.

“Tên nhóc, cậu đã tưởng tượng đến hậu quả chưa?” Giọng nói của Tà Thần bắt đầu nghiêm trọng hơn.

“Không nói là hậu quả hay không hậu quả” Trương Thác chậm rãi lắc đầu: “Đơn giản là đánh thắng và đánh không lại mà thôi, tôi thực sự không tin bọn họ có bản lĩnh làm thịt được Trương Thác tôi!”

Một tia kiếm quang màu trắng từ phía sau người Trương Thác phóng lên trời, giống như làm ra loại tuyên chiến nào đó.

Tà Thần im lặng, không lên tiếng nữa.

Ánh mắt tà túy nhìn về phía Trương Thác ít đi vài phần đùa giỡn, thêm vài phần nghiêm trọng.

Cách chỗ Trương Thác chừng năm kilomet, hai người Kiếm Danh Sơn và Kiếm Thanh Loan đang tìm kiếm tà túy chạy trốn, ngay vừa rồi, hai bọn họ dùng kiếm khí mạnh mẽ khiến tà túy bị thương, nhưng mà lại phát hiện, cơ thể to lớn kia chỉ là vỏ ngoài của tà túy mà thôi, bản thể chân chính của †à túy vẫn luôn nấp ở nơi khác.

Khi Kiếm Thanh Loan và Kiếm Danh Sơn đang lục soát, bỗng nhiên cảm nhận được xuất hiện kiếm khí sắc bén trong trời đất.

“Kiếm quang này!” Kiếm Danh Sơn quay đầu, nhìn về phía kiếm quang màu trắng phóng lên trời.

Kiếm Thanh Loan lẩm bẩm: “Kiếm ý này thật kỳ lạ, khiến em cảm thấy lạnh cả người, dựa vào kiếm ý, thậm chí có thể ảnh hưởng tới hoàn cảnh xung quanh, khu Vạn Sơn này xuất hiện một cao thủ từ khi nào thế?”

“Đi xem đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.