Con Rể Quyền Quý

Chương 2531:




Chương 2531:

Trương Thác đi đến một chỗ vắng vẻ không người, sau đó đứng thẳng chờ đợi ở đó, chỉ mấy chục giây sau, ngài Ngưu kia dẫn người, một lần nữa xuất hiện ở trong tầm mắt của Trương Thác.

Thấy Trương Thác không động, ngài Ngưu kia đi tới.

“Trương Ức Thùy?” Ngài Ngưu rất thoải mái đi đến trước mặt Trương Thác, ánh mắt không ngừng đánh giá trên người Trương Thác.

Trương Thác mỉm cười.

“Ngài Ngưu?”

“Không tệ” Ngài Ngưu khẽ gật đầu.

“So với trong tưởng tượng của tôi thì cậu còn to gan lớn mật hơn nhiều, hoặc là nói cuồng vọng, vốn dĩ tôi cho rằng cậu sẽ dẫn chúng tôi đến trong phạm vi của học viện để tìm kiếm che chở.”

Trong lúc ngài Ngưu nói chuyện, người mà ông ta dẫn theo đã bắt đầu vây Trương Thác.

Ngài Ngưu không dẫn theo quá nhiều người, tổng cộng mười lăm người, thế nhưng mỗi một người đều là tướng mạnh, dù sao ở trong suy đoán của ngài Ngưu thì Trương Thác có thực lực cảnh giới Phú Thần hậu kỳ, dám đến đối phó với Phú Thần hậu kỳ, sao có thể là người yếu?

“Thật đúng là kỳ lạ” Trương Thác mang theo vẻ mặt nghi hoặc nhìn ngài Ngưu.

“Sao thế? Tôi nói chuyện có vấn đề gì à?” Ngài Ngưu đứng ở trước người Trương Thác, không một chút đề phòng nào, lộ ra dáng vẻ vô cùng tự tin.

Vẻ mặt Trương Thác tràn đầy nghiêm túc gật đầu.

“Đúng là có vấn đề, sao tôi phải tìm người che chở chứ?”

Ngài Ngưu cười một tiếng.

“Không sợ tôi giết cậu à?”

Trương Thác lắc đầu đáp.

“Không sợ”

“Vì sao?” Lần này đến lượt ngài Ngưu lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Đơn giản thôi, bởi vì ông không giết được tôi” Trương Thác liếc nhìn một lượt.

“Mười lăm người, hai phú thần hậu kỳ, còn lại tất cả đều là phú thần sơ kỳ và trung kỳ, những người này, chắc hẳn là thuộc hạ mạnh nhất của ông nhỉ, chỉ dựa vào bọn họ không giết được tôi đâu”

Lúc Trương Thác nói chuyện, tâm trạng anh hoàn toàn không có một chút chập chờn nào, giống như là một chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Những cao thủ kia nghe thấy Trương Thác nói như thế, tất cả đều lộ ra vẻ mặt tức giậ Ngài Ngưu thầm làm động tác tay, ra hiệu cho những người kia không được làm liều, đứng ở nơi cao sẽ càng nhìn được xa hơn, ngài Ngưu đứng ở vị trí đỉnh cao ở thành Bắc Hà, đương nhiên rõ ràng trên thế giới này có quá nhiều rồng, những người này không thể tùy tiện trêu chọc, ví dụ như người trước mắt này, anh liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được thực lực của đám người mà ông ta dẫn theo, đồng thời nhìn sự tự tin trên mặt anh, cũng không phải là giả bộ, loại người này, gần đây ngài Ngưu không muốn trêu chọc đến nhất.

Nếu đặt ở trước kia, ngài Ngưu sẽ còn nghĩ cách diệt trừ kẻ không nể mặt mình, nhưng trong hai ngày nay, đột nhiên xuất hiện một thế lực mang tên Đảo Quang Minh khiến cho ngài Ngưu cảm nhận được một chút nguy cơ, ông ta cũng không muốn tìm rắc rối, nếu như là chuyện nhỏ, ngài Ngưu còn có thể nể mặt, nhưng bây giờ liên quan đến Y Ngọc Điệp, người phụ nữ này, ngài Ngưu nhất định phải giải quyết.

Ngài Ngưu trầm mặc mấy giây, trong quá trình ngài Ngưu trầm mặc này, Trương Thác vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngài Ngưu, không nói gì.

“Ha ha ha” Ngài Ngưu đột nhiên cười to.

“Được lắm, tôi thích sự tự tin của người trẻ tuổi, giống như tôi lúc trẻ vậy, rất thú vị, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống tâm sự?”

Trương Thác cười.

“Tâm sự thì thôi, tuổi tác của chúng ta chênh lệch nhiều, trò chuyện không hợp, ông nói vào chuyện chính đi, ông muốn tôi làm lơ nữ ngôi sao kia?”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.