Con Rể Quyền Quý

Chương 2525:




Chương 2525:

“Làm phiền các vị đi một chuyến rồi”

Giọng điệu của Trương Thác mang theo trào phúng.

“Chẳng qua có lẽ kết quả không giống như mấy người tưởng tượng, kết quả thực tế lại khiến mấy người rất thất vọng, đương nhiên loại tâm trạng này cũng không kéo dài quá lâu đâu, dù sao thì mấy người cũng lập tức biến thành người chết, đừng sợ, tôi sẽ cố gắng để quá trình này rút ngắn, giảm bớt đau khổ cho mấy người”

Tên áo đen dẫn đầu cũng cảm thấy không ổn, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là muốn rút lui, chẳng qua anh ta nhanh chóng phát hiện ra, chính mình đã không cách nào khống chế được cơ thể, một đôi chân dài ở trên mặt đất lại chẳng cách nào nhúc nhích được.

Trương Thác đưa tay phải đến trước mặt, ngón tay cái và ngón giữa để ở một chỗ, lẩm bẩm.

“Hy vọng sẽ không làm bẩn vách tường”

Lúc Trương Thác lẩm bẩm xong, ngón tay cái và ngón giữa của anh làm một động tác búng tay, trong nháy mắt khi tiếng búng tay đó vang lên, hai mươi sáu người áo đen ở trong phòng kia, toàn bộ đều hóa thành sương máu, chỉ trong nháy mắt mà thôi, ngay cả da thịt, gân cốt, quần áo của đám người này đều hóa thành bụi, nhưng không tản ra mà chính là bị khí màu tím bao trùm.

Mặt đất, mặt tường trong phòng vẫn sạch sẽ như cũ, không chút ảnh hưởng.

Trương Thác lại khế búng tay một cái, khí màu tím kia lại bao trùm tất cả mang ra ngoài cửa sổ, phóng lên tận trời cho đến khi biến mất.

Trương Thác ngồi trên ghế sofa tay cầm điều khiển từ xa, một lần nữa xem tivi, chuyện vừa mới xảy ra, giống như không một chút liên quan nào đến anh, một chút cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng anh, Trương Thác cứ ngồi đó xem tivi.

Trong một sòng bạc nào đó ở thành Bắc Hà, nơi này chiếm diện tích mấy chục nghìn mét vuông, xa hoa lộng lẫy, ra vào đều là đám người quyền quý ở thành Bắc Hà.

Ông chủ sòng bạc được xưng là ngài Ngưu, trắng đen ăn sạch, thực lực cường đại.

Trong văn phòng lớn nhất của sòng bạc, khắp nơi nạm vàng, tỏa ra sự tôn quý.

Ngài Ngưu đã sáu mươi tuổi, bên cạnh có hai cô gái trẻ dáng người nóng bỏng đi theo, ngồi trong phòng làm việc, vuốt v e chén trà trong tay.

“Cốc cốc cốc” Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Ngài Ngưu cũng không ngẩng đầu lên, nói.

“Vào đil”

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên hơn ba mươi đi đến, hai cô gái trẻ vóc dáng nóng bỏng kia vẫn ở sau lưng ngài Ngưu, mát xa cho ông ta.

Người đàn ông trung niên đi vào văn phòng kia cũng không dám liếc nhìn ngài Ngưu và hai cô gái sau lưng ông ta, anh ta cúi đầu cung kính nói.

“Thưa ngài, bên kia có động tĩnh”

“Ô?” Trên mặt ngài Ngưu nhiều hơn mấy phần hứng thú, nhưng ánh mắt ông ta vẫn nhìn chén trà trong tay.

“Có động tĩnh lại không thể mang được người về, xem ra người kia lựa chọn không quy hàng chúng ta, thiêu thi thể rồi à”

“Thưa ngài, toàn bộ người của chúng ta đều đã bị mất liên lạc”

Động tác đùa nghịch chén trà trong tay của ngài Ngưu hơi dừng lại, sau hai giây, “đoàng” một tiếng, chén trà trong tay ngài Ngưu nổ tung, mảnh vỡ băn tung tóe.

Ngài Ngưu vẫn luôn cúi đầu kia, vào lúc này cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trung niên kia.

“Cậu nói, tất cả người của chúng ta đều bị mất liên lạc rồi?”

“Vâng!” Người đàn ông trung niên đáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.