Con Rể Quyền Quý

Chương 2504:




Chương 2504:

Trong bóng tối, có người của học viện đang nhìn chằm chằm.

“Con người Văn Đức Khâm này vốn lòng dạ độc ác, sau khi đi theo Hoành Sơn Thất Thái Bảo, thủ đoạn lại càng tàn nhẫn hơn, làm việc cũng càng trắng trợn hơn”

“Xem ra, bọn họ dự định ra tay rồi, quy tắc vừa mới định ra, mà bọn họ đã muốn vi phạm, thật sự là sau lưng có người chống đỡ nên lòng không hoảng đây mà”

“Không đâu!” Có người lắc đầu: “Nếu là người thân cận của Hoành Sơn Thất Thái Bảo ở đây, còn có khả năng sẽ coi thường quy tắc. Nhưng đám người Văn Đức Khâm này chỉ là đi theo Hoành Sơn Thất Thái Bảo mà thôi, chuyện phá vỡ quy tắc này bọn họ không dám làm đâu, nhưng chắc hẳn sẽ chạm đến bên rìa quy tắc, dù sao thì với thực lực của hai người này, muốn xử lý một tên bạch khấu cũng không cần phải trực tiếp ra tay, chỉ riêng linh khí uy áp đã có thể ép tên bạch khấu đó không còn đường để lùi rồi”

“Nhìn đi, Văn Đức Khâm và Lý Bá Toàn cũng muốn lập uy, cũng muốn bày tỏ chút thái độ cho chúng ta xem”

Người của học viện ẩn nấp trong bóng tối, giống như bản thân Văn Đức Khâm đã nói, trong những cuộc xung đột nhỏ này ẩn giấu rất nhiều chuyện, cũng khiến không ít người chú ý.

“Cậu rất dũng cảm” Văn Đức Khâm nhìn chăm chăm vào.

Trương Thác đang bước tới, lên tiếng bảo.

“Dũng cảm ư?” Trương Thác phát ra giọng điệu đầy tò mò: “Tôi không hiểu lời anh nói có ý gì, lẽ nào không sợ sự uy hiếp của một tên phế vật thì sẽ biến thành dũng cảm sao? Nếu thế này cũng được tính là dũng cảm, vậy người đầy trên phố đều dũng cảm rồi”

Bị Trương Thác trực tiếp gọi là phế vật, Văn Đức Khâm không giận mà còn bật cười: “Được, được lắm, miệng lưỡi sắc bén đấy, tôi không giống cậu, không ngại ra ngoài thành với chúng tôi một chuyến chứ?”

Anh ta tiến lên một bước, ngay đúng lúc này, linh khí cả người anh ta bùng phát, thực lực mạnh mẽ tới từ Ngưng Khí hậu kỳ hiện ra một cách chân thực vào giờ phút này.

“Trời ơi! Linh khí của Văn Đức Khâm có hơi kỳ quái!”

“Càng phát lại càng ngưng thành thực chất! Sợ là cậu ta đã giãm một chân vào Phú Thần thôi!”

“Chẳng trách, xem ra Văn Đức Khâm không chỉ có Hoành Sơn Thất Thái Bảo chống lưng, mà thực lực của cậu ta cũng khiến cậu ta càng có tự tin để hoành hành như vậy!”

“Một khi tiến vào Phú Thần, thì sẽ bước vào hàng ngũ cao thủ đỉnh cấp, thần ý bất đồng, thực lực của mỗi một cường giả Phú Thần cũng khác nhau, chưa chắc cường giả Phú Thần lâu đời nhất định phải mạnh hơn người mới vào Phú Thần đâu!”

“Văn Đức Khâm này lòng dạ độc ác, quanh năm chinh chiến, thần ý của cậu ta chắc chắn sẽ không yếu!”

“Xem ra, trong những thủ lĩnh cường đạo ở các ngọn núi xung quanh, lại có thêm một vị vua nữa rồi!”

Bởi vì khí của Văn Đức Khâm lộ ra, nên những thành viên của học viện đang ẩn nấp trong bóng tối đều phát ra tiếng kinh hãi.

Một cường giả Phú Thần sơ kỳ ở một loại thành trấn tuyến ba giống như trấn Lôi Cực, đã được xem là cường giả hàng đầu, ngay cả học viện cũng không có cách nào bắt được họ.

Mà ở trong thành Bắc Hà, cảnh giới Phú Thần vẫn là hàng đầu như cũ. Tuy không thể nói là vô địch, nhưng ở dưới Chí Tôn, cũng không có người nào dám nói mình chắc chắn có thể giết được một cảnh giới Phú Thần khác. Ngoại trừ thực lực áp đảo tuyệt đối ra, bằng không, đánh không lại được, thì cùng là cảnh giới Phú Thần, chạy cũng không thành vấn đề.

Chí Tôn! Đó chính là cách gọi đối với cường giả Khống Linh! Thành Bắc Hà vẫn chưa có Chí Tôn! Cường giả Chí Tôn ở toàn bộ khu Vạn Sơn này có thể đếm trên đầu ngón tay.

Mà sở dĩ Hoành Sơn Thất Thái Bảo mạnh, chính là bởi vì bảy người này đều là Chí Tôn! Bảy đại Chí Tôn! Bá chủ toàn bộ khu Vạn Sơn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.