Con Rể Quyền Quý

Chương 2491:




Chương 2491:

“Là cậu ta, nhập hộ khẩu cho cậu ta đi” Sau khi người đàn ông nhà xưởng tới, chỉ vào Trương Thác một cách mất kiên nhẫn.

Cô gái trẻ tuổi này chỉ hỏi tên của Trương Thác, rồi tiến hành quét đồng tử cho anh. Sau đó, giao cho anh một thiết bị liên lạc, trực tiếp buộc vào cổ tay, một hộ khẩu cứ như vậy được nhập xong.

Trương Thác nhìn thiết bị liên lạc giống như vòng tay trên cổ tay mình, anh tò mò duỗi tay ra nhấn vài cái lên trên, một hình chiếu lập tức hiện ra trước mắt anh, thông tin trên hình chiếu rực rỡ sắc màu rất rõ ràng.

Đầu tiên có một bức ảnh của anh, sau đó là tên mà Trương Thác vừa mới cung cấp, Trương Ức Thùy.

Phía dưới là một chuỗi mã vạch, anh đoán hẳn chính là thứ tương tự với số nhận dạng quốc gia. Sau đó, có một thông tin địa chỉ, là một nơi mà anh chưa bao giờ từng nghe nói tới, tên là trấn Đông Ngư, cũng là một thị trấn nhỏ tuyến ba.

Ở dưới cùng những dòng thông tin đó, có một số dư, chữ số phía sau số dư của anh là không, chứng minh anh chẳng có lấy một đồng tiền nào.

Trương Thác tò mò nhìn vào mục này, lại bị người đàn ông nhà xưởng cho rằng anh đang xác minh tính xác thực.

“Được rồi, khỏi cần nhìn nữa, mau xuống dưới làm việc đi”

Người đàn ông nhà xưởng vung tay một cách mất kiên nhẫn: “Đây là thật.”

“Ông chắc chắn là thật chứ?” Trương Thác nhướng mày, đổi lại dáng vẻ chất phác trước đó.

“Đương nhiên là thật rồi, thứ này có thể làm giả được sao?

Hiện giờ cậu có thể đăng nhập vào hệ thống để kiểm tra!”

Người đàn ông nhà xưởng sợ Trương Thác không tin, nên mở thiết bị liên lạc của mình ra, dạy anh cách kiểm tra thân phận như thế nào từng bước một. Xem ra, ông ta rất nóng vội muốn người làm việc, nhưng trong mỏ than này, hẳn không chỉ khiến người ta mệt mỏi thôi đâu, nếu không ông ta đâu gấp thành cái dáng vẻ này, bản thân cũng sẽ tự xuống.

Khi Trương Thác kiểm tra theo từng bước của người đàn ông nhà xưởng hướng dẫn, xác định được hộ khẩu này của mình là thật, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười mỉm: “Tốt lắm, cảm ơn nhiều”

Vẻ mặt này của Trương Thác khiến người đàn ông nhà xưởng cảm thấy có hơi không thích hợp, ánh mắt của ông ta híp lại, nhìn chằm chằm vào Trương Thác: “Nhóc con, cậu có ý gì?”

“Chẳng có ý gì cả” Anh nhún vai, nói xong bèn lao thẳng ra con đường mà mình đã tới.

“Cậu đi đâu đấy?” Người đàn ông nhà xưởng duỗi tay ra chặn.

“Đương nhiên là ra đường rồi” Trương Thác mỉm cười.

Bằng không còn có thể đi đâu được nữa?”

“Con mẹ nó cậu chơi tôi đấy hả?” Ánh mắt của người đàn ông nhà xưởng trở nên dữ tợn hẳn lên.

Trương Thác đối mặt với người đàn ông nhà xưởng dần dần trở nên hung ác, vẻ mặt không hề thay đổi một chút nào.

“Cô đi trước đi” Người đàn ông nhà xưởng nhìn cô gái làm hộ khẩu.

Trên thế giới này, hệ thống võ lực đã bày ra rõ ràng trước mặt rồi, cô gái này hiển nhiên biết rõ có khả năng sắp xảy ra chuyện gì đó ở đây, nên cô ta không hề nghĩ ngợi mà rời khỏi nơi này.

“Ranh con, cậu vẫn luôn giả ngu giả ngốc với tôi đúng không?” Người đàn ông nhà xưởng tiến lên một bước, phía sau ông ta, một hư ảnh hình con rắn hiện ra, nhưng lại không phải là loài rắn thường nhìn thấy, mà là một loại sinh vật chỉ tồn tại ở tâm Trái Đất: “Bây giờ tôi cho cậu hai sự lựa chọn, hoặc là xuống dưới khai thác than đá cho tôi, hoặc là tôi giết cậu!

Thực lực tầng một của cậu ở trong mắt tôi không là gì cả!”

Trương Thác hơi lắc đầu: “Tôi chọn loại thứ ba, tôi đi ra ngoài, còn ông ngoan ngoãn đưa tiền của ông cho tôi, đổi lại tôi sẽ không giết ông”

“Đồ điếc không sợ súng!” Người đàn ông nhà xưởng hét lớn một tiếng rồi xông về phía anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.