Con Rể Quyền Quý

Chương 2463:




Chương 2463:

Ngay đúng lúc này, Trương Huệ Nương nhận được một cuộc điện thoại, là một người bạn mà bà ta tìm tới nhờ vả trước đó gọi tới, đối phương có chút năng lực ở thị trấn.

“Trương Huệ Nương, chuyện đứa trẻ đi học, tôi đã tìm được cách, trường học này không tệ, tên là trường cấp ba Sao Mai, bà đã từng nghe qua chưa?” Người gọi điện tới là một người đàn ông.

“Sao Mai ư?” Trương Huệ Nương hơi sững sờ sau khi nghe thấy cái tên này, tiếp đó bà ta đáp lời: “Đương nhiên là biết, nhưng không phải là trường tư thục sao…”

“Đương nhiên phải là tư thục rồi, bằng không ai có thể nhận con gái bà được chứ?” Đối phương nói một cách đương nhiên: “Trường công bà đã chạy hết một lượt rồi, thủ tục nhập học đã làm xong chưa? Nếu làm rồi, thì bên tôi sẽ bảo người ta bỏ đi”

“Không không không” Trương Huệ Nương vội vàng trả lời: “Tư thục cũng được, công lập cũng được, học phí tôi sẽ nghĩ cách”

“Nếu đã là như vậy, bà chuyển chín triệu qua đây cho tôi, tôi sẽ sắp xếp cho bà gặp trưởng phòng giáo vụ” Sau khi đối phương nói một tiếng thì trực tiếp cúp điện thoại.

Chín triệu…

Trương Huệ Nương nghe tiếng báo bận trong điện thoại, đối với bà ta mà nói, chín triệu là tiền sinh hoạt phí ít nhất trong ba tháng, nếu dùng tiết kiệm một chút, thậm chí có thể dùng đến bốn, năm tháng. Gia đình của bà ta rất bình thường, bà ta làm lao động phổ thông, tiền công một tháng mới được ba triệu sáu, chồng ở bên ngoài, mỗi năm phải đến cuối năm mới có thể gửi tiền về nhà. Chín triệu cũng không phải là một con số nhỏ gì. Huống chỉ nếu thật sự tới trường học tư thục, vậy học phí đối với Trương Huệ Nương mà nói, cũng là một con số vô cùng khủng khiếp.

Bà ta suy nghĩ rất lâu, rồi vẫn chuyển tiền cho đối phương, dù sao thì con đi học mới là chuyện quan trọng nhất.

Trương Huệ Nương vốn cho rằng đối phương sẽ sắp xếp cho mình đi gặp mặt trưởng phòng giáo vụ đó, kết quả không ngờ đối phương chỉ gửi một vị trí, nói là tối ngày mai, đối phương sẽ tham gia một cuộc tụ họp riêng, mình có thể đi gặp trưởng phòng giáo vụ ở đó.

Phản ứng đầu tiên của bà ta chính là mình bị người ta lừa rồi, gọi điện tới thì đối phương ngược lại cũng nghe, Trương Huệ Nương hỏi tại sao lại gặp mặt với loại phương thức như vậy.

Đối phương hỏi ngược lại: “Bà còn muốn gặp như thế nào nữa? Đặc biệt hẹn trưởng phòng giáo vụ người ta ra ngoài sao? Vậy bà cảm thấy chín triệu đủ sao? Muốn hẹn ra ngoài cũng được thôi, chuẩn bị ba mươi triệu, tự mình đặt một bàn đồ ăn ngon, thì người khác có thể bán mặt mũi cho bà. Tôi nói cho bà biết thời gian và địa điểm là đã tốt lắm rồi, hơn nữa tôi cũng đã chào hỏi, đối phương biết bà, đến lúc đó nói như thế nào thì còn phụ thuộc vào bà, bỏ tiền nhiều bao nhiêu thì tôi sẽ làm việc nhiều bấy nhiêu cho bà. Bà chỉ đưa có chín triệu, mà còn muốn tôi trực tiếp nhét con gái bà vào Sao Mai chắc?

Nghĩ cái gì vậy trời?”

Đối phương nói xong một tràng, rồi cúp máy một cách không hề khách sáo.

Trong lòng Trương Huệ Nương có hơi hối hận, nhưng lại không có cách nào khác, tiền đã chuyển qua rồi, muốn lấy lại chỉ sợ rất khó khăn. Bây giờ việc có thể làm chỉ có đợi đến tối mai đi thử vận may thôi.

Trương Huệ Nương dẫn con trở về nhà, nhặt rau nấu cơm, vốn hôm nay muốn dẫn con ra ngoài ăn, nhưng đầu tiên là nhìn thấy Áo Tang, xong lại gặp phải chuyện vừa rồi, khiến bà ta không có tâm trạng.

Sau khi Áo Tang và Trương Thác đi ra khỏi quán ăn, vài chiếc xe hơi hạng sang hàng đầu dừng lại ở trước cửa quán ăn, Rolls-Royce, Bentley, Maybach phiên bản mở rộng, và cả các loại xe thương mại cao cấp nữa.

Trong thị trấn nhỏ này, bình thường xuất hiện một Porsche đã thu hút sự chú ý của người khác rồi. Lúc này lại đột nhiên xuất hiện nhiều xe sang trọng hàng đầu như vậy, lập tức thu hút sự vây xem của không ít người. Mà những chiếc xe này đều không treo biển, tất cả đều mới toanh, khiến người không khỏi suy đoán, rốt cuộc là tên nhà giàu nào mua một lô bảo bối như vậy.

“Cậu là…” Áo Tang nhìn những chiếc xe sang trọng trước mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.