Con Rể Quyền Quý

Chương 2457:




Chương 2457:

“Tôi không hiểu cho lắm” Trương Thác lắc đầu.

“Lục Tiên đã đừng để lại một câu” Triệu Chính Khải thu lại vẻ vui cười trên gương mặt, nghiêm túc đáp: “Phàm trần, không thể vào Khống Linh”

Phàm trần không thể vào Khống Linh?

Trương Thác nghe thấy như lọt vào trong sương mù.

Phàm trần này là chỉ người, hay là chỉ đất?

Triệu Chính Khải thấy thế thì mở miệng: “Cậu có biết đám người Võ đế, bình thường đều làm những chuyện gì không?”

Trương Thác gật đầu: “Tôi đã từng nghe nói đến vài chuyện, có liên quan đến tà ma phải không?”

Trước đó ở núi Côn Sơn, Sở Thanh đã từng kể cho anh nghe về một vài chuyện mà ông ta đã làm.

“Đúng” Triệu Chính Khải gật đầu: “Bọn họ đang trấn áp tà ma, những tà ma này, cũng không phải bọn họ không muốn giết, mà không thể giết được. Bọn họ cần những tà ma này để ngăn chặn thực lực của bọn họ. Khống Linh là một cảnh giới rất huyền diệu. Cho dù cách xa cả nghìn dặm, thì cường giả Khống Linh vẫn có thể cảm giác được sự ra đời của Anh Linh, cho nên đám người Võ đế không dám thể hiện Anh Linh của mình, bọn họ đang lo lắng”

Trương Thác nhíu mày, đoán: “Lo lắng bị nền văn minh tâm trái đất phát hiện ra sao?”

“Không sai” Triệu Chính Khải tiếp tục bảo: “Khống Linh là một thứ cực kỳ vi diệu, khi một Anh Linh mới xuất hiện, sẽ lập tức bị chú ý đến ngay. Chuyện này giống như một trò chơi trực tuyến, trong một khu vực đã ít người lui tới, chỉ có mấy người chơi cũ như vậy, giữa bọn họ đã có sự quen biết lẫn nhau, đột nhiên một ngày, hệ thống xuất hiện tin đồn, một cái tên chưa từng thấy qua đã đăng ký vào trò chơi, hơn nữa còn là một tài khoản mãn cấp. Cậu nói xem, những người chơi cũ này có thể không để ý đến được sao? Cho dù là mang một loại dã tâm nào đó, thì bọn họ vẫn muốn nhìn một cái, một cái nhìn này, chỉ sợ những sự tồn tại trên bề mặt sẽ bị bóc trần”

Trương Thác có hơi khó hiểu: “Ông đang nói, chúng ta biết sự tồn tại ở tâm trái đất, nhưng tại sao tâm trái đất không biết được sự tồn tại của chúng ta sao?”

“Một đạo lý rất đơn giản” Triệu Chính Khải búng ngón tay: “Khi cậu phát hiện ra một người đang đạp xe đạp, cậu sẽ không nghĩ xem chiếc xe đạp của cậu ta tới từ đâu. Nhưng khi cậu nhìn thấy một người ngồi trên Transformer trên đường, cậu nhất định sẽ muốn biết, rốt cuộc Transformer này tới từ đâu. Đối với tâm trái đất mà nói, chúng ta chính là một đám người đạp xe đạp, cho dù thi thoảng để lộ một vài dấu vết, thì bọn họ cũng sẽ không để ý đến, mà nền văn minh tâm trái đất, cho dù chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, nhưng vẫn để lại một gia tài lớn cho nền văn minh, lại thêm sự tồn tại của nhân vật trong miếng ngọc bội đó của cậu nữa. Ông ta tới từ tâm trái đất, tin tức về văn minh tâm trái đất, thực ra đã được truyền ra ngoài từ rất lâu rồi. Chỉ có điều, thuyết tâm trái đất vẫn chưa được người tán thành mà thôi”

Trương Thác sờ ngực mình, anh phát hiện ra, ở một vài phương diện nào đó, suy nghĩ của mình thật sự bị hạn lại.

Triệu Chính Khải nói thực ra là một đạo lý rất dễ hiểu, nhưng mình lại chưa từng nghĩ tới.

Triệu Chính Khải dường như nhìn ra được suy nghĩ trong lòng anh, mới lên tiếng bảo: “Sở dĩ cậu chưa từng nghĩ tới điểm này, là bởi vì cậu nghĩ nền văn minh tâm trái đất quá lớn mạnh. Cậu cho rằng nền văn minh chưa biết này nghiền áp chúng ta ở mọi phương diện. Nhưng trên thực tế, nền văn minh này, còn lâu mới khủng khiếp như chúng ta tưởng tượng.

Nếu bọn họ thật sự khủng khiếp như vậy, cũng sẽ không có chuyện không thể phát hiện ra chúng ta, cũng sẽ không bị nhốt ở trong tâm trái đất. Thực ra bọn họ cũng là con người, chỉ có điều thời gian truyền thừa lâu hơn mà thôi, tốc độ phát triển của nền văn minh cũng không phải là một gia tốc nhất quán, giống như siêu xe của hiện tại, cậu cho xe chạy một trăm kilomet trong vòng hai giây là một mục đột phá, nhưng trong thời gian này, cứ mỗi một giây được rút ngắn, thời gian nghiên cứu cần thiết, có thể còn dài hơn cả quá trình từ không có xe đến chế tạo ra một chiếc xe”

Trương Thác mỉm cười: “Được rồi, tôi xem như đã hiểu ông tới đây để làm gì rồi, an ủi tôi đúng không?”

“Ngược lại cũng không xem là an ủi” Triệu Chính Khải dụi tắt thuốc lá trong tay: “Tôi chỉ muốn nói, hãy giữ một trái tim bình thường, cậu có thể ở tầng thấp nhất đứng lên vị trí này, cho dù cậu tới tâm trái đất, thì cậu cũng chắc chắn có thể đứng trên đỉnh cao”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.