Con Rể Quyền Quý

Chương 2452:




Chương 2452:

“Mặc kệ người đó là ai, giải tán đi” Nhóc Ngũ cũng không nói thêm gì nữa, sau đó nhìn về phía Trương Thác, anh ta đang muốn chào hỏi, nhóc Ngũ sửng sốt, bởi vì anh ta phát hiện sắc mặt Trương Thác có chút khó coi.

Nhóc Ngũ không dám hỏi Trương Thác, chỉ có thể đưa ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Thu Vân.

Ánh mắt Thu Vân nhìn phó tổng giám đốc La, sau đó nhỏ giọng nói: “Chuyện là… ở giữa anh Trương và phó tổng giám đốc La có chút mâu thuẫn nhỏ”

“Mâu thuẫn nhỏ ư?” Nhóc Ngũ nhướng mày, nhìn phó tổng giám đốc La.

Phó tổng giám đốc La vừa muốn mở miệng nói cái gì, chỉ thấy nhóc Ngũ đi nhanh lên, nâng bàn tay lên tát một cái vào mặt phó tổng giám đốc La.

Nhóc Ngũ căn bản không cần hỏi nguyên nhân, cũng mặc kệ phía sau phó tổng giám đốc La là ai, cô ta đã xảy ra mâu thuẫn với anh Trương, vậy mình nhất định phải tỏ thái độ.

Một cái tát này của nhóc Ngũ làm cho phó tổng giám đốc La sững sờ, phó tổng giám đốc La sờ gò má của mình, không thể tin nhìn nhóc Ngũ.

Mặc dù, khách sạn này là của nhà họ Ngũ, mình chỉ chiếm hai mươi phần trăm cổ phần mà thôi, nhưng cho tới nay, nhóc Ngũ nhìn thấy mình đều phải khách khí gọi một tiếng chị La, không vì cái gì khác, cũng bởi vì người đứng ở sau mình, nhưng bây giờ, cậu ta lại dám đánh mình? Cậu ta điên rồi ư!

“Họ La kia, cô ăn gan báo hả!” Nhóc Ngũ mở miệng là mắng: “Dám xảy ra mâu thuẫn với anh Trương, cô muốn chết sao?”

Cách làm này của nhóc Ngũ, một là tỏ thái độ, thứ hai, cũng có chút muốn giúp phó tổng giám đốc La, anh ta biết phía sau phó tổng giám đốc La là ai, anh ta cũng hiểu chỉ bằng người phía sau phó tổng giám đốc La cũng không xứng li3m ngón chân cho anh Trương! Không nói đến bản lĩnh của anh Trương, chỉ cần nói đến cấp dưới của anh Trương là anh Bạch, thủ đoạn độc ác kia, đến bây giờ nhóc Ngũ vẫn còn nhớ như in.

“Họ Ngũ kia…” Cả người phó tổng giám đốc La run rẩy: “Cậu điên rồi à2 Cậu dám đánh tôi?”

“Đánh cô thì sao chứ? Đánh cô còn nhẹ đấy!” Nhóc Ngũ lặng lẽ chỉ dẫn cho phó tổng giám đốc La: “Hiện tại, lập tức xin lỗi với anh Trương của tôi, sau đó cút ra ngoài!”

Phó tổng giám đốc La cũng không phải đồ đần, cô ta nghĩ đến, chỉ sợ mình đã quá hạ thấp thân phận của người trẻ tuổi này rồi, có thể khiến cho nhóc Ngũ gọi một tiếng anh, không phải là người bình thường, nhưng nhận lỗi? Phó tổng giám đốc La vô ý thức nhìn Toàn Cảnh Thiên tai to mặt lớn, cùng với Triệu Chính Khải uống say bí tỉ, phát hiện hai người này đang dùng một loại ánh mắt buồn cười nhìn mình, dưới ánh mắt như thế, phó tổng giám đốc La tuyệt đối không có khả năng nhận sai.

Lòng người, có đôi khi chính là như vậy, nếu như bây giờ chỉ là nhóc Ngũ và Trương Thác, chỉ sợ phó tổng giám đốc La sẽ chọn nể mặt, nhưng bây giờ, cô ta rất xấu hổ.

“Nhận sai ư? Họ Ngũ kia, tôi thấy cậu đúng là điên rồi, được thôi, mấy người giỏi lắm đúng không, tôi cho cậu biết, hôm nay không phải tôi muốn tìm Thu Vân, mà là tổng giám đốc Đỗ muốn tìm cô ta, cậu có cái gì, cứ chờ nói với tổng giám đốc Đỗ đi!” Phó tổng giám đốc La để lại một câu nói như vậy, nhanh chân đi ra bên ngoài phòng, sau đó trực tiếp đi vào căn phòng lớn nhất kia, cô ta dự định nói chuyện này cho tổng giám đốc Đỗ biết.

Trong một căn phòng lớn nhất ở khách sạn Thế Giới, tổng giám đốc Đỗ thấy phó tổng giám đốc La đi lâu như vậy mà vẫn chưa trở về, điều này khiến cho ông ta ngay cả hứng thú uống rượu cũng không có.

Những người ở bên cạnh nhìn thấy bộ dạng này của ông ta, lập tức có người lên tiếng thúc giục: “Mau, đi gọi phó tổng giám đốc La tới đây, cô ta đang làm gì thế? Không biết phân biệt nặng nhẹ sao?”

Vừa nói đến đây, phó tổng giám đốc La đã đẩy cửa đi vào.

Phó tổng giám đốc La rõ ràng đã trang điểm một chút, cô ta đi vào trong với vẻ mặt tươi cười, hoàn toàn không nhìn ra được vừa rồi mới chịu tủi nhục.

Tổng giám đốc Đỗ thấy chỉ có một mình phó tổng giám đốc La bước vào, không khỏi nhướng mày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.