Con Rể Quyền Quý

Chương 2448:




Chương 2448:

“Đậu má, mập mạp, cậu xem, bức tường kia thật sáng! Nơi này quá trâu bò!” Một giây sau Triệu Chính Khải chuyển chủ đề.

Trương Thác phát hiện, hai người Triệu Chính Khải và Toàn Cảnh Thiên đúng là trời sinh một đôi.

Trương Thác gọi một căn phòng riêng, đồng thời hỏi thăm tin tức về Thu Vân, biết được hôm nay Thu Vân có đi làm, đồng thời còn rất nổi tiếng ở trong khách sạn Thế Giới, những nhân viên phục vụ kia đều gọi là quản lý Thu.

Trương Thác ngồi trong phòng, nhân viên phục vụ vừa mới đưa menu tới, Triệu Chính Khải đã vượt lên trước muốn một bình rượu ngon, Toàn Cảnh Thiên cũng không khách khí, nói với nhân viên phục vụ trước tiên cứ mang hết các món trong menu lên, khiến đầu bếp cũng phải kinh ngạc, đặc biệt tới xem, còn nghi ngờ có phải Toàn Cảnh Thiên là do đầu bếp nhà nào đó sai đến để nghiên cứu hay không.

Thu Vân biết được có người tìm mình thì lập tức chạy đến căn phòng đó, khi thấy là Trương Thác đến, hưng phấn đến mức không biết nói cái gì cho phải.

“Cô nhóc, em thay đổi rất lớn đấy” Trương Thác mỉm cười, nhìn Thu Vân xuất hiện ở cửa phòng.

Bây giờ Thu Vân già dặn hơn trước đó mấy phần, thiếu đi mấy phần non nớt, bên trong ánh mắt kia tràn ngập một vẻ nghiêm túc, đã có một ít khí thế của người lãnh đạo.

Trong mắt Thu Vân hiện lên một tầng sương mù, ở trong lòng Thu Vân, Trương Thác chiếm một vị trí rất đặc biệt, từ việc lúc trước mình vừa tốt nghiệp được Trương Thác chăm sóc, cùng với sau này ở Thạch Thành được Trương Thác hỗ trợ, một người đàn ông như vậy, đã sớm khắc sâu vào trong lòng một cô gái nhỏ như cô ấy, nhưng mà Thu Vân vô cùng rõ ràng, Trương Thác đã kết hôn, hơn nữa người yêu của anh còn ưu tú như thế, điều này khiến Thu Vân chỉ có thể chôn giấu tình cảm mình đối với anh ở trong lòng, trong đầu cô ấy sẽ xuất hiện bóng dáng của người đàn ông này vào mỗi buổi tối vắng lặng, nhưng lại chưa bao giờ đi quấy rầy đến anh.

“Sao vậy, sao lại khóc rồi?” Trương Thác cười nói: “Tới đây, hôm nay xin phép nghỉ một ngày, đừng đi làm nữa, hôm nay chúng ta ngồi uống vài chén, ha ha ha”

“Ừm” Thu Vân gật đầu: “Anh Trương, hôm nay chúng ta không say không về”

Triệu Chính Khải chú ý tới trong mắt Thu Vân có giấu tình cảm, nhìn Trương Thác, nghĩ linh tinh nói: “Đàn ông đểu!”

Trong một căn phòng lớn nhất khách sạn Thế Giới, người phụ nữ vừa rồi mỉa mai Toàn Cảnh Thiên là đồ nhà quê đang bước những bước nhã nhặn vào bên trong căn phòng.

“Ôi chao, phó tổng giám đốc La tới muộn, phải tự phạt một chén đấy nhé!”

Trong phòng đã ngồi đầy người, khi thấy người phụ nữ đi vào thì lập tức có người lên tiếng cười nói.

Phó tổng giám đốc La vừa rồi còn kiêu ngạo lại nở một nụ cười: “Nhất định rồi, tôi tự phạt ba chén trước”

Phó tổng giám đốc La cười nói, cầm chén rượu trên bàn lên, ba chén vào trong bụng, một màu ửng đỏ xuất hiện trên mặt cô ta, khiến đông đảo đàn ông trong phòng không rời mắt nổi.

“Phó tổng giám đốc La, nghe nói chỗ các cô có một người là quản lý Thu Vân, hay là cũng gọi tới uống hai chén nhỉ”

Trong căn phòng của mấy người Trương Thác, những món ngon được đưa lên như nước chảy.

Vốn dĩ nhân viên phục vụ còn định cho đổi một cái bàn ăn lớn hơn cho bọn họ, kết quả phát hiện, tốc độ bọn họ mang thức ăn lên căn bản không nhanh bằng người bàn này ăn, tên mập mạp kia cứ như là một cái hố đen hình người, thứ gì đưa đến trước mặt anh ta đều lập tức biến mất không còn tăm tích.

Về phần Triệu Chính Khải, ông ta có thích món ngon, nhưng lại thích rượu hơn, uống đến mức say mèm.

Ngọc Hà thì ngồi bên cạnh Toàn Cảnh Thiên, không ngừng gắp thức ăn cho Toàn Cảnh Thiên, Toàn Cảnh Thiên căn bản không cần ngẩng đầu, chỉ cần ăn là được rồi.

“Ngọc Hà, cô cũng ăn chút gì đi, đừng chỉ cố nuôi heo”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.