Con Rể Quyền Quý

Chương 2409:




Chương 2409:

Trương Thác trong mắt nghi hoặc, “Các người dự định đi tụ họp ở đâu?”

Vệ Tử Lam trả lời nói: “Có vị tiền bối để lại ký hiệu, chúng tôi chỉ cần đi theo ký hiệu đó, thì có thể đến, cụ thể tụ họp ở nơi nào, hiện tại tôi cũng không rõ, anh Trương, anh nếu cùng Dương Quốc Hưng có ân oán, có thể cùng chúng tôi cùng nhau đi đến điểm tụ họp, chúng ta cùng thương lượng bàn bạc làm sao để đối phó với Dương Quốc Hưng”

Trương Thác gật gật đầu, sau đó nói: “Đi thôi, tôi cùng hai người đến điểm tụ họp”

Vệ Tử Lam nhìn thấy Trương Thác bằng lòng đồng hành, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.

Bà lão lại hưỡng xung quanh nhìn thoáng qua, rồi sau đó lên tiếng hỏi: “Anh hùng Trương, vừa rồi vị cao thủ ấn dấu âm thầm sử dụng kiếm có cùng đi theo?”

Trương Thác vẻ mặt nghi hoặc, “Cao thủ sử dụng kiếm gì?

Bà lão nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc này của Trương Thác, lắc đầu, cũng không nói thêm cái gì.

Trương Thác hai người, liền như vậy, với Vệ Tử Lam cùng nhau, kết bạn đi cùng.

Ở trong sương mù dày đặc, Vệ Tử Lam mấy lần chiếm được một vài thông tin ám hiệu, có Toàn Cảnh Thiên dẫn đường, mấy người không cấn ở trong sương mù đi loanh quanh, đi đặc biệt mau.

“Này mập, đất tổ của nhà các cậu, rốt cuộc có bao nhiêu hả?” Trương Thác đi ở bên cạnh Toàn Cảnh Thiên, nhỏ giọng hỏi.

Vốn dĩ ở giữa sa mạc này xuất hiện ốc đảo núi lớn đã đủ ngạc nhiên rồi, kết quả phạm vi này còn rộng lớn đến dọa người.

Toàn Cảnh Thiên nhìn thấy Trương Thác, qua cả buổi trời, trong miệng bài trừ hai chữ, “Rất lớn”

Trương Thác nhíu mày, không dự định từ Toàn Cảnh Thiên này hỏi thêm bất cứ thông tin nào.

Một đường đi theo Vệ Tử Lam trong miệng người thừa kế tiền bối kia lưu lại ám hiệu, bọn họ ở trong sương mù liên tục đi mấy vòng, cuối cùng đi đến bên cạnh một hồ nước, chỗ hồ này, chính là trước đây ở chỗ đó Trương Thác gặp 13 người Phản Tổ Minh, chỉ có điều không ở cùng một phương hướng.

Dọc theo đường đi, bà lão bên cạnh Vệ Tử Lam thường thường nhìn xung quanh, hiển nhiên là đang tìm kiếm tên cường giả trước kia cùng Dương Đức Phi tiến hành kiếm ý, chỉ đáng tiếc, bà ấy một đường cái gì cũng không phát hiện được, điều này làm cho bà lão biết, vừa nãy tên cường giả ra tay kia, rất có thể chỉ là tình cờ, cùng hai người phía trước này không có quan hệ gì, sau khi nghĩ thông điểm này, bà lão đối với hai người Trương Thác, biểu hiện liền không coi trọng gì.

Nhìn biểu hiện bên ngoài, thực lực của Trương Thác, chỉ có thể nói là bình thường, anh tu luyện diệt thế đồ lục, dẫn khí bên ngoài lấy mình dùng, căn bản nhìn không ra thực lực thật sự của anh là cái gì.

Vê phần Toàn Cảnh Thiên, anh ta vừa nấy đã muốn quỳ rồi, ai lại có thể xem trọng để anh ta trong mắt được?

Tại đây bên cạnh chỗ hồ nước, Vệ Tử Lam thông qua một vài ám hiệu, cô ấy từ bên trong áo cầm ra một một cái còi rất đặc biệt, đứng tại chỗ, thổi ra một loại giai điệu cổ quái.

Sau vài phút, có hai thân ảnh từ trong sương mù xuất hiện.

“Vệ Tử Lam”

Đây là hai người đàn ông, đều còn rất trẻ, Trương Thác nhìn thoáng qua, hai người này đều có thực lực ngưng khí trung kỳ, tổng thể mà nói, loại thực lực này đã rất tốt rồi, trước Dương Quốc Hưng tiếp nhận kế thừa, cũng chẳng qua chính là trình độ như vậy.

Ngưng khí cảnh, đặt ở trong thế giới của người luyện khí, đã xem như là cao thủ, ở trong hội Thần Ẩn, cũng có thể xem là một phương giáo chủ, từ đây cũng có thể chứng minh, người thừa kế ở thế giới của người luyện khí, vẫn là được hoan nghênh, bản thân có đủ thực lực ngưng khí, người bảo hộ lại đều có trình độ Phú Thần.

Hai người đàn ông đi đến bên cạnh Vệ Tử Lam, trong đó có một tên tóc ngắn đẹp trai nhìn Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên một cái, sau đó xông đến hỏi Vệ Tử Lam: “Đây không phải là người của nhà họ Vệ các người, xảy ra chuyện gì rồi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.