Con Rể Quyền Quý

Chương 2360:




Chương 2360:

“Cưỡng ép mở truyền thừa?” Huyền Thiên Lân nhíu mày: “Nếu như vợ của cậu chỉ là một người bình thường thì chắc chắn cô ấy không có khả năng mở được truyền thừa, trừ phi là có người giúp cô ấy, hơn nữa là thực lực của người này phải vô cùng khủng khiếp, tôi rất hiểu rõ sư phụ của cậu, nếu như ông †a quyết định làm một cái gì đó thì nhất định sẽ không làm qua loa, nếu như vợ của cậu mà mất tích thì chỉ sợ có liên quan cũng không nhỏ không nhỏ đến chuyện này, không ai có thể tùy tiến phá vỡ cái mà sư phụ của cậu tạo ra, cho dù là người có thực lực cũng không thể làm gì được cho dù hiện tại sư phụ của cậu không còn ở đây”

Trương Thác cảm thấy khó hiểu: “Tiền bối Huyền Thiên Lân, sư phụ của tôi thực sự có uy lực khủng khiếp như vậy sao?”

“Đúng” Huyền Thiên Lân vô cùng khẳng định mà gật đầu: “Cậu không có ở thời đại kia cho nên có thế không biết vô luận là một nhân vật cường đại nào khi nghe đến ba chữ Lục Giả Hành thì đều phải lui lại”

Ánh mắt của Trương Thác quét xung quanh một vòng, phát hiện có hai mươi lăm người ai cũng tỏ ra bộ dáng vô cùng kính trọng, đơn giản là vì Huyên Thiên Lân nhắc đến ba chữ Lục Giả Hành.

Trương Thác cũng không thể tưởng tượng nổi, người kia không có bộ dáng giống một người xuất chúng như vậy mà lại có được sự đáng giá cao đến như vậy.

Ở phía dưới của khách sạn, Triệu Chính Khải không có vào ăn uống mà đang đứng ở đầu trước của chiếc xe Rolls-Royce, không ngừng mà hôn hít cái xe này, trong miệng luôn lẩm bẩm gọi vợ giống như một con ma.

“Nhìn xem, có một tên ngốc đang ở kia kìa”

Một đám người trẻ tuổi đi ngang qua thì giơ ngón giữa với Triệu Chính Khải.

Triệu Chính Khải làm như không nghe không thấy, trong lòng của anh ta lúc này chỉ còn có chiếc xe.

Đám người trẻ tuổi này đi đến trước cửa khách sạn mà hôm nay Trương Thác ăn,sau khi nói một chút gì đó thì chợt nghe thấy tiếng người lớn tiếng nói: “Cái gì? Tâng cao nhất có người rồi sao? Gọi anh ta lăn ra đây mau! Hôm nay chúng tôi muốn ở trên tầng cao nhất!”

Những người trẻ tuổi này vô cùng tự phụ, bởi vì bọn họ biết rất rõ địa vị của mình chính là thành viên của Thị tộc, lần này ra ngoài không cần phải sợ bất kỳ ai cả.

Một đám thanh niên đến từ gia tộc nội tâm đặc biệt kiêu ngạo, bọn họ đứng ở cửa khách sạn, khi có thể sinh ra, liền muốn thế giới làm ngạo khí của mình, bọn họ mặc kệ trên lầu này ngồi là người nào, hiện tại là muốn cái phòng kia.

“Các vị, vẫn nên đổi một phòng bao khác đi, chúng tôi còn có một phòng bao khác” Quản lý khách sạn mở miệng, anh ta nhìn tư thái của những thanh niên này, cũng biết không muốn đắc tội, người không có bối cảnh, sẽ không dám đến gây chuyện, ngay cả dũng khí vào khách sạn này, chỉ sợ cũng không có.

“Đổi? Chúng tôi chính là cần thứ tốt nhất. ” Một thanh niên hai mươi lăm hai sáu tuổi mở miệng, anh ta đến từ Tạ thị, lúc này đi theo gia tộc tộc lão xuất thế.

Năm đại gia tộc, truyền thừa đến nay, mỗi một người đều có thời khắc huy hoàng của bọn họ, không hề khoa trương nói, bọn họ đều ở một thời kỳ nào đó, là tồn tại cường đại nhất lúc đó, là hậu nhân của bọn họ, có ai không kêu ngạo? Bây giờ ở ẩn lâu như vậy, một khi xuất thế, thứ mà đã muốn, vậy thì phải là thứ tốt nhất.

Mỗi một con cháu trong gia tộc, trong nội tâm của họ, đều có một loại cảm giác mênh mông của vương giả trở ví Bây giờ, hậu nhân của năm đại gia tộc tụ tập lại với nhau, muốn bọn họ khuất phục người khác, bọn họ làm sao có thể vui vẻ? Bất kể là từ thân phận gia tộc phía sau bọn họ mà nói, hay là ngạo khí của bản thân bọn họ, cùng với mặt mũi, bọn họ đều không cho phép, mình bị người khác cự tuyệt.

“Các vị, nếu không các người đến phòng nghỉ ngơi chờ một chút” Quản lý khách sạn khó xử nói, anh ta có thể ngồi ở vị trí ở khách sạn này, tuyệt đối là có một đôi mắt có thể nhìn người, người ngồi ở trên ăn cơm anh ta đắc tội không nổi, những người trẻ tuổi trước mặt này, anh ta rất rõ ràng, mình cũng đắc tội không nổi, đối phương tỏa ra loại tự tin này, hoàn toàn đến từ trong nội tâm.

Thậm chí, lấy ánh mắt của nhân viên quản lý này mà xem, bối cảnh của những người trẻ tuổi trước mặt, chỉ sợ người ngồi ở trên cũng không chọc nổi, người ngồi ở trên, nhìn anh †a, chỉ sợ cũng chỉ có tiền mà thôi, nhưng hiện tại những người trẻ tuổi này tuyệt đối là có tiền có thế, khí chất trên người bọn họ lộ ra, là mình chưa từng thấy qua.

“Chờ sao?” Thanh niên Tạ thị hừ lạnh một tiếng, vì sao chúng tôi phải đợi, cho anh mười phút đồng hồ, gọi bọn họ ra, nơi đó, chúng tôi muốn, mau đi nói với bọn họ đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.