Con Rể Quyền Quý

Chương 2299:




Chương 2299:

“Ông thật sự cho rằng Donald chắc chắn thua sao?” Lam Vân Dương lên tiếng: “Sức mạnh của Donald ông hẳn là rất rõ, ông ta đi qua luyện tập của hội Thần Ẩn, thần trượng trong tay cũng là tổ khí, ông tôi đều hiểu, trong Khống Linh, phân cao thấp đơn giản, nhưng muốn tính mạng đối phương gần như là chuyện không thể”

Lý Dung Tài gật đầu một cái: “Có thể, Khống Linh khác muốn chém chết người cùng cấp bậc, khó như lên trời, nhưng ông ta có thể”

“Ông dám chắc như vậy?” Lam Vân Dương vẫn có chút không thể chấp nhận, mọi người đều là Khống Linh, đều đứng trên đỉnh cao thế giới này mà sống, không sợ hãi, nhưng bây giờ nghe nói có người có thể chém giết Khống Linh, điều này đối với cường giả Khống Linh mà nói cũng không phải là tin tốt lành gì, bọn họ cũng không muốn chấp nhận chuyện như vậy.

“Ông nghe qua chuyện của quỷ thần Huyền Thiên Lân chưa?” Trong mắt Lý Dung Tài lộ ra một màu sắc ký ức.

“Quỷ thần Huyền Thiên Lân?” Lam Vân Dương ngờ vực, nhận thức của ông ta không rộng như Lý Dung Tài.

Lý Dung Tài có thể nói là một đại tài trưởng thành muộn chân chính, ông ta ra đời trong những năm vô cùng xa xưa, nhưng tư chất tự nhiên bình thường, sau đó được giao cho con trai thứ hai Dung Tài, cuối cùng đại tài trưởng thành muộn, trấn áp một phương, đạt được danh tiếng Võ Đế.

Đối với chuyện năm đó Lý Dung Tài biết, có thể nói là nhiều nhất rồi, dù sao ông ta sống trong thời đại rực rỡ đó.

Lý Dung Tài mở miệng: “Tôi cũng đã quên đó là khi nào rồi, Huyền Thiên Lân sống tại Bắc Vực cũng được xưng là Bắc Huyền Thiên Lân, nổi danh ngang với Nam Đế Thương, Nam Đế Thương bản thính háo sắc, yêu thích người đẹp, một ngày đi ngang qua khu vực phía Bắc, cưỡng ép bắt cóc bốn trăm sáu mươi chín cô gái trẻ Bắc Vực, quân đội dưới quyền Nam Đế Thương gần một triệu, ở khi đó, không chỉ là cường giả đỉnh cao thế giới, trong lực lượng quân sự khi đó cũng không thể địch nổi, lúc đó kị binh của Nam Đế Thương bước qua Bắc Vực, sinh linh Bắc Vực lầm than, tiếng bi thương của mọi người vang khắp nơi, nhưng không ai dám đòi lại công đạo với Nam Đế Thương, ngay cả quan phủ thời đó cũng không dám hỏi nhiều, cuối cùng, có người bước lên tiên đài Bắc Vực, cúi lạy ông trời, nhưng ông trời không có mắt, kị binh của Nam Đế Thương lại một lần nữa bước qua Bắc Vực, lại cưỡng ép bắt cọc mấy trăm cô gái trẻ, cướp đốt giết hiếp, không có chuyện ác nào mà không làm, cuối cùng có người dùng máu cúng tế tiên đài, ngày hôm đó, Huyền Thiên Lân đã xuất hiện”

Lý Dung Tài nói đến đây, biểu hiện trên gương mặt trở nên hơi kích động, ông ta giống như đã quay về những năm tháng rực rỡ đó trong giờ phút này.

“Ông trời không có mắt, nhưng Huyền Thiên Lân có, ngày hôm đó, vai Huyền Thiên Lân vác đại kì Bắc Vực tiến về phía Nam Vực, ngày hôm đó, mọi người Bắc Vực hô lên, ông trời trên cao, chỉ có Huyền Thiên Lân, chuyện ông trời không quản, Huyền Thiên Lân quản! Ngày hôm đó, Huyền Thiên Lân một mình vào Nam Vực, đối mặt với một triệu kị binh của Nam Đế Thương, đối mặt với Nam Đế Thương cùng là Khống Linh, đối mặt với thủ hạ của Nam Đế Thương, vô số cao thủ.”

“Một người, đối mặt với một triệu kị binh?” Sắc mặt Lam Vân Dương thay đổi.

Ngay cả Cổ Vũ Thanh bên cạnh Lam Vân Dương lúc này nghe thấy Lý Dung Tài nói cũng tạm thời buông ân oán xuống.

Một triệu người là khái niệm như thế nào? Một triệu kị binh lại là khái niệm như thế nào?

Nói không hề khoa trương chút nào, nếu một người đối mặt với một triệu kị binh, chỉ là đối phương cùng nhau gầm một tiếng, e rằng cũng có thể doạ người này đến chết khiếp.

Một triệu đó, nhiều con kiến cũng có thể cắn chết con voi, huống chỉ là con người.

“Không sai.” Lý Dung Tài gật đầu: “Hôm đó, Huyền Thiên Lân một mình đi vào thành Nam Đế, sau khi ông ta đi vào, cổng thành Nam Đế đóng lại, ba ngày không mở, sau ba ngày, một tin tức lưu truyền trên giang hồ”

“Tin tức gì?” Lam Vân Dương theo bản năng hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.