Con Rể Quyền Quý

Chương 2248:




Chương 2248:

Không! Nói cách khác.

Chính hội Thần Ẩn cung cấp một số lượng lớn cường giả nhân loại cho Phản Tổ Minh làm thí nghiệm, rồi sẽ cung cấp những phản hồi về những cường giả này.

Tuy nhiên những đối tượng thí nghiệm dùng cho thí nghiệm của Phản Tổ Minh sẽ trở thành những người mạnh nhất trong hội Thần Ẩn?

Cái gọi là yêu thú vây quanh thật ra là quá trình tiến hành loại bỏ kẻ yếu, hay nói cách khác nó chính là một bữa ăn lớn cho đối tượng thí nghiệm của Phản Tổ Minh?

Trong lúc đó thì hội Thần Ẩn và Phản Tổ Minh vẫn hợp tác với nhaul Trương Thác hiểu rõ tình hình hiện tại của mình vô cùng bất lợi, cho dù Phản Tổ Minh hay là hội Thần Ẩn thì hiện tại đều muốn mạng của anh, mà với sức mạnh hiện tại của Đảo Quang Minh thì cũng không thể nào bảo vệ được chính mình, ngược lại lại còn khiến Đảo Quang Minh lâm vào vực sâu. Còn về phần cục chính thì thực lực của bọn họ căn bản không là gì so với quái vật lớn trước mặt là hội Thần Ẩn và Phản Tổ Minh, cho nên hiện tại chỉ có anh mới có thể đối kháng được với bọn họ?

Thế nhưng thực lực hiện tại của Trương Thác hoàn toàn không phải là đối thủ của Phản Tổ Minh và hội Thần Ẩn cho.

nên anh cần thời gian để nâng cao thực lực của mình lên, mà quan trọng là muốn đảm bảo được một nơi yên bình để tu luyện thì ngoài trừ nhà giam thì Trương Thác không nghĩ ra nơi nào được nữa, cho dù có phải ở địa ngục thì với thực lực của Trương Thác cũng có thể tự bảo vệ bản thân mình.

Hiện tại việc mà Trương Thác phải làm chính là nhanh chóng trở lại Đảo Quang Minh, thế nhưng trong lòng anh cũng hiểu rõ rằng chỉ sợ đám người của hội Thần Ẩn đã bày trận mai phục xung quanh sa mạc Sossusvlei, một khi anh xuất hiện thì đương nhiên sẽ phải trải qua một trận sinh tử, tuy nhiên đây cũng chính là lối thoát duy nhất của anh cho nên đương nhiên việc đầu tiên anh cần phải làm rõ xem hiện tại mình đang ở đâu, sau đó mới có thể nghĩ cách rời đi được.

Trương Thác đưa ra cho bản thân một mục tiêu tạm thời đó là phải dưỡng thương trước. Lúc nấy, anh tìm được một ít tiền lẻ ở trong phòng cho nên anh có thể tới hiệu thuốc mua một số các loại thuốc.

Đúng lúc Trương Thác chuẩn bị ra khỏi cửa thì anh nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở ngoài cửa.

Trương Thác biến sắc, với tốc độ nhanh nhất hiện tại của anh thì chỉ có thể chạy về phía phòng ngủ ở trên tầng hai, sau đó trốn vào trong tủ quần áo, bởi vì trong tủ quần áo có rất nhiều quần áo nên ít nhất đối với tình hình hiện tại của Trương Thác thì đó là một chỗ trốn cũng không quá tệ.

“Âm”

Một tiếng vang lên, cửa của căn nhà bị người từ bên ngoài mở ra.

“Tới rồi, tới rồi, kiên trì một chút!”

Trương Thác đang trốn ở trong tủ quần áo ở trong phòng ngủ ở tầng 2 nghe được một câu nói của giọng nữ vang lên từ phía dưới tầng, thanh âm tràn ngập vẻ lo lắng.

Sau đó, Trương Thác lại nghe thấy dường như người phụ nữ này đang kéo một vật nặng gì đó.

Lại có tiếng bước chân dồn dập vang lên, bước chân kia hướng thẳng về phía tầng 2, hơn nữa còn phi thẳng vào phòng ngủ mà Trương Thác đang trốn.

Trương Thác nhìn xuyên qua khe hở của tủ quần áo thì nhìn thấy một người phụ nữ khoảng 20 tuổi, tóc ngắn, có làn da màu đồng, mặc đồ đen, ở ngoài đùi có treo một bức “Đại bàng sa mạc” kiểu cũ.

Sau khi người phụ nữ vọt vào trong phòng ngủ thì chỉ vội lấy hộp thuốc ở trong phòng, sau đó chạy xuống tầng.

Nhìn thấy như vậy thì Trương Thác khẽ thở phào nhẹ nhõm, như vậy xem ra có vẻ như không phải là người của hội Thần Ản tìm tới tận cửa, thế nhưng Trương Thác vẫn không buông lỏng cảnh giác cho nên vẫn luôn trốn ở trong tủ quần áo.

Rất nhanh, Trương Thác lại nhìn thấy bóng dáng của người phụ nữ kia, người phụ nữ đó phi vào trong phòng ngủ, còn mang theo một chiếc vali xách tay rồi mở ra thì thấy một khẩu súng bản tỉa hạng nặng chưa được lắp ráp hoàn chỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.