Con Rể Quyền Quý

Chương 2231:




Chương 2231:

“Tôi đã nói rồi!” Đông Phương Thiên Luyện gẵn giọng: “Tôi sẽ không hợp tác cùng tên cặn bã cấu kết với yêu thúI!”

“Có cần phải cho ông mặt mũi không?” Ánh mắt của Trương Thác lập tức trở nên sắc bén, túm lấy cổ Đông Phương Thiên Luyện: “Thành chủ Đông phương, tôi khuyên ông hãy suy nghĩ kỹ một chút, hoặc là hợp tác với tôi, hoặc là, người nhà Đông Phương của ông, tất cả sẽ chết ở đây”

Đông Phương Thiên Luyện bị Trương Thác tóm cổ, sắc mặt đỏ bừng, khí khắp toàn thân anh ta bị chặn lại, ở trước mặt Trương Thác, người có thực lực mạnh mẽ như Đông Phương Thiên Luyện, so với người bình thường không có gì khác biệt.

“Đông Phương Thiên Luyện, một vấn đề dễ dàng lựa chọn như vậy, chắc ông phải biết làm thế nào chứ?” Đôi mắt Trương Thác tràn ngập ánh sáng dữ tợn, luồng khí màu tím leo lên và lan tỏa khắp cơ thể anh.

Khóe miệng của Đông Phương Thiên Luyện, châm chậm nhếch lên thành một nụ cười: “Tên… họ Trương, anh… mơ mộng hão huyền!”

“Tìm đến cái chết! Được! Thành thành toàn cho ông!” Một đạo khí màu tím hình thành từ trong tay Trương Thác.

Người nhà Đông Phương, tất cả đều im lặng.

Đông Phương Thiên Luyện cũng nhắm chặt mắt, làm ra vẻ lãnh đạm, sẵn sàng đón lấy đao khí trong tay Trương Thác.

Nhưng đợi một lúc lâu, cơn đau trong tưởng tượng của Đông Phương Thiên Luyện cũng không kéo đến, ngược lại anh ta cảm thấy cơ thể mình thả lỏng, cơn cuồng bạo hoàn toàn áp chế bản thân, đột nhiên biến mất.

“Tôi rất tò mò” Giọng nói của Trương Thác vang lên.

Đông Phương Thiên Luyện mở mắt, phát hiện đao khí trong tay Trương Thác đã không thấy đâu.

Trương Thác nhìn Đông Phương Thiên Luyện: “Theo tôi biết, người mà các người đi theo đã chết rồi, mà anh ta cũng không thuộc về Hội Thần Ẩn, các người có cần phải trung thành như thế không?”

“Tên họ Trương kia, tôi cảnh cáo anh!” Đông Phương Thiên Luyện gào to: “Có một số hiền nhân, ngay cả khi đã đi về phía Tây thì cũng không phải người như anh có thể… cái gì!”

Đông Phương Thiên Luyện nói được một nửa, đột nhiên mở to hai mắt, dáng vẻ không thể tin nổi nhìn người trước mắt.

Vào lúc này, trên đỉnh đầu của Trương Thác xuất hiện một bông màu sen tím tỏa ra một thứ ánh sáng kỳ lạ, đang từ từ xoay tròn.

Đông Phương Thiên Luyện nhìn đóa sen màu tím này, ánh mắt dần dần tràn đầy sự mê đắm.

“Tên họ Trương, anh sử dụng yêu pháp gì, tôi…”

Một người của nhà Đông Phương hét lớn, nhưng còn chưa nói xong, đã bị một thành viên bậc cao hơn của nhà Đông Phương kéo lại.

“Câm miệng!” Sau khi thành viên cấp cao kia của nhà Đông Phương quát một tiếng, ánh mắt phức tạp nhìn Trương Thác, trong ánh mắt đó, hiện ra vẻ không thể tin nổi, cũng có chút nghi ngờ, có kinh ngạc và có một chút thỏa mãn.

Trương Thác vẻ mặt mang theo nụ cười, nhẹ nhàng nói: “Nhận ra không?”

Toàn thân Đông Phương Thiên Luyện phát run, lẩy bẩy nói: “Tiên… tiên… sen tiên”

“Xem dáng vẻ, các người đã nhận ra” Hoa sen trên đỉnh đầu Trương Thác đột nhiên biến mất: “Bây giờ ông còn cho rằng tôi liên kết với yêu thú nữa không?”

Hai đầu gối của Đông Phương Thiên Luyện phản ứng khom lại, cứ như vậy quỳ xuống trước mặt Trương Thác, sau đó cúi đầu làm đại lễ: “Tham kiến tiên nhân!”

Nhiều thành viên cấp cao trong nhà Đông Phương thấy.

Đông Phương Thiên Luyện như vậy, cũng đều phản ứng lại, lần lượt quỳ xuống: “Tham kiến tiên nhân!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.