Con Rể Quyền Quý

Chương 2207:




Chương 2207:

Một người cấp cao trong nhà họ Sở hét lớn: “Các người đang làm gì vậy! Coi nhà họ Sở chúng ta là nơi nào? Các người muốn xông vào thì xông sao?”

“Sở Trang Nguyên, nếu ông vẫn là một con người thì hôm nay hãy để chúng tôi vào! Lúc đầu nhà họ Sở các người cấu kết với yêu thú, mưu hại Thiếu thành thành chủ Đông Phương chúng tôi đều đứng về phe nhà họ Sở các người, các người chạy trốn cả đêm, căn bản không để ý đến chúng tôi! Nhà họ Sở các người thì tốt rồi, sau bao năm bôn ba ở bên ngoài sống sung túc, còn chúng tôi thì sao? Bởi vì bị các người liên lụy nên bị Thành chủ Đông Phương bài xích, toàn bộ gia sản đều bị thành Đông Phương tịch thu, đây đều là do nhà họ Sở các người hại!”

“Đúng vậy! Chúng tôi thậm chí vào trong thành cũng không vào được, nếu không phải lần này yêu thú đột kích, chúng tôi vẫn còn phải lang thang bên ngoài, ở nhà tranh! Nhà họ Sở các người ngược lại lại có thể vào, nở mày nở mặt trở về thành Đông Phương, sống trong ngôi nhà ban đầu!”

“Tôi nói cho ông biết Sở Trang Nguyên, chúng tôi chính là chọn sai bên mới rơi vào kết cục như ngày hôm nay, hiện tại ở nhà họ Sở các người thì làm sao? Nếu không phải là các người, chúng tôi ngay cả chỗ ở cũng không có sao?”

“Đúng vậy!”

Ngoài cửa phòng, quần chúng kích động, trong nháy mắt có trên một nghìn người xông vào nhà họ Sở.

Cơ nghiệp khổng lồ của nhà họ Sở, có hơn vạn thành viên, mặc dù số người đó có thể đè bẹp hơn ngàn người này, với thực lực đó căn bản cũng không sợ, nhưng những lời nói từ trong miệng những người này khiến cho Sở Trang Nguyên căn bản không có cách nào động thủ với bọn họ được, hôm nay một khi động thủ như vậy nhà họ Sở đừng mong có thể đứng dậy ở thành Đông Phương này, cũng đừng mơ có thể chống lại nhà họ Đông Phương.

Sở Trang Nguyên cân nhắc một hồi, dứt khoát vung tay lên: “Để cho tất cả bọn họ vào đi, sắp xếp chỗ ở cho mọi người”

Những người cấp cao nhà họ Sở lập tức sửng sốt, vội nói: “Gia chủ, nhà họ Sở chúng ta hiện tại ngay cả bản thân cũng khó bảo vệ được, lại còn tiếp nhận thêm bọn họ…”

Người cấp cao nhà họ Sở còn chưa nói xong liền bị Sở Trang Nguyên cắt ngang: “Để họ vào đi, đều là bạn cũ của nhà họ Sở chúng ta”

“Sở Trang Nguyên, xem như ông vẫn còn là con người!”

“Lương tâm vẫn chưa hoàn toàn mất đi!”

Những người ngoài cửa hùng hổ tiến vào.

Người canh giữ ở cửa nhà họ Sở không cam lòng lùi sang hai bên, nhìn những người này xông vào đại viện.

Sở Trang Nguyên xua tay: “Đi an bài đi, cố gắng để mọi người đều có chỗ ở, không đủ chỗ thì để người trong nhà chen chúc một chút”

“Cái này…” Những cấp cao nhà họ Sở nhìn hơn một ngàn người đi vào sau đó lại nhìn Sở Trang Nguyên, cuối cùng cũng bất đắc dĩ lắc đầu đi an bài.

Nhà họ Sở tuy lớn, nhưng hiện tại nhà họ Sở cũng đến tình cảnh dầu hết đèn tắt, nếu là nhà họ Sở trước đây, đừng nói nhận thêm một ngàn người, cho dù nhận thêm năm ngàn người nhà họ Sở cũng có sức mạnh đó, thậm chí còn ước những người đó tới, nhà họ Sở bọn họ sẽ vì lợi lộc mà ném một cành ô liu, nhưng hiện tại đối với nhà họ Sở mà nói, một nghìn người này đã là cực hạn rồi.

Một đêm qua đi.

Có tin tức từ nội thành truyền đến, nói các ông chủ lớn đang ở trong Phủ Thành chủ, cùng Đông Phương Thiên Luyện đàm phán một đêm, nhưng nội dung đàm phán là gì thì không ai biết.

Đại viện nhà họ Sở, sáng sớm, người nhà họ Sở liền bắt đầu phân chia lương thực trong nội viện, hai nồi cháo loãng lớn chính là bữa sáng của mọi người trong nhà họ Sở, ngay cả một miếng bánh bao chay cũng không có.

“Hôm nay sao lại ít như vậy?” Một thành viên nhà họ Sở nhìn nửa bát cháo loãng trong tay bất mãn lầm bầm, trong nửa bát này toàn là nước, hạt gạo không có là bao.

“Hết cách rồi, gia chủ tối qua thu nhận hơn một ngàn người” Người phân chia lương thực cũng bất đắc dĩ nói: “Hôm nay lại đến năm trăm người, thức ăn sau này chỉ có thể càng ngày càng hạn hẹp.”

“Đến cơm cũng không đủ ăn còn nhận thêm người!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.