Con Rể Quyền Quý

Chương 2201:




Chương 2201:

Trương Thác mới vừa vào phòng, liền có vài cô nương trang điểm lộng lẫy tiến tới trước người của tú bà, nhìn về phía cánh cửa đang đóng chặt kia.

“Má, người họ Trương kia có rất nhiều tiền đấy, khi nào có thể giới thiệu cho chúng con một chút đây”

“Thật là, tùy tiện vừa ra tay, liền mười mấy tờ tiền vàng”

“Chúng ta suốt ngày hầu hạ đàn ông, còn không bằng người ta mở miệng đã kiếm được bao nhiêu”

“Nhưng mà người họ Trương này, hình như đầu óc không được tốt, hai tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc đi theo bên người như thế, anh ta lại hết lần này tới lần khác thích người lớn tuổi”

“Đi đi đi” Tú bà vẫy vậy cây quạt trong tay: “Mọi người thì biết cái gì, loại tiểu cô nương này, nào có kinh nghiệm hầu hạ đàn ông như chúng ta, nữ nhân thành thục, so với mấy tiểu cô nương ngây thơ kia chẳng phải là nhiều mị lực hơn sao.”

“Má, có muốn tự mình hầu hạ họ Trương đó hay không?”

Một cô nương trêu ghẹo nói: “Má, người đích thân hầu hạ, tuyệt đối sẽ khiến họ Trương đó mê mệt”

“Lão nương ra tay, chỉ sợ các người đều không có cơm ăn”

Tú bà phe phẩy cây quạt trong tay, đi về một hướng.

Trương Thác vào phòng, người phụ nữ trong phòng kia, ước chừng ba mươi tuổi, mày liễu mắt xanh, một mái tóc dài, váy dài chạm đất, ngồi phía trước một cây đàn tranh, mang theo một loại cảm giác tri kỉ, ngón tay khế thay đổi, nhạc cụ trong tay, liền phát ra âm thanh khiến người khác không khỏi Vui Vẻ.

“Một đàn nhiều âm, đàn cổ vô khúc mã này, âm nhạc phát ra, còn hay hơn nhạc phổ, càng có thể làm lay động lòng người” Trương Thác thuần thục ngồi ở bên cạnh bàn, tự rót cho mình một ly rượu.

Cô gái trước đàn mỉm cười, mở miệng lên tiếng, giọng nói của cô gái, không trong trẻo như những cô gái bình thường, bên trong xen lãn một loại từ tính, giống như có ma lực, làm cho ai nghe được giọng nói của cô, sẽ cảm thấy thoải mái.

“Mỗi lần anh tới, tôi đều sẽ đổi một loại nhạc cụ, nhưng mỗi lần anh đều có thể đưa ra được lời đánh giá, xem ra, anh rất yêu nhạc cụ?”

“Đều xem qua một chút thôi” Trương Thác cầm chén rượu lên: “Tôi cũng không ngờ, đồ đệ Áo Tang, lại chú ý tới nhạc cụ như vậy, lão nhân kia, không giống một người có nhã hứng như vậy”

Tiếng đàn bên trong phòng dừng lại.

Người phụ nữ vuốt ve cây đàn, mỉm cười: “Lúc nhìn thấy anh, tôi cũng cảm thấy rất khó tin, trong lời đồn này, Trương Thác, người âm mưu chống lại yêu thú và đánh trọng thương Hồng Y giáo chủ, lại là một thanh niên nhìn vô hại như vậy”

Người phụ nữ đứng dậy, sau đó ngồi ở đối diện Trương Thác.

Trương Thác uống xong một ngụm rượu sake, hỏi: “Sự việc đã thăm dò tới đâu rồi?”

“Đã có thể xác định, có yêu thú tập kết ở ngoài thành”

Trương Thác gật đầu, hỏi lần nữa: “Cái khác thì sao?”

“Còn chưa tra ra, nhưng mà có thể khẳng định, nhà họ Sở tuyệt đối không có liên kết với yêu thú, gia tộc Đông Phương cũng không hề tự biên tự diễn, là có người ở trong đó chia rẽ quan hệ hai nhà, đồng thời, theo tin tức giáo chủ tân nhiệm của châu lục lớn phương Đông có liên quan tới anh là đồ đệ của Lục Tiên, bị người ta cố ý dấu diếm, bằng không gia tộc Đông Phương nhất định sẽ phát hiện, nhưng hiện tại xem ra, Đông Phương Thiên Luyện căn bản cũng không biết giáo chủ hiện tại của châu lục lớn phương Đông có liên quan tới Lục Tiên, người phong tỏa tin tức, có địa vị tuyệt đối ở Hội Thần Ẩn, bằng không không có khả năng ở Hội Thần Ẩn một tay che trời như vậy”

Trương Thác mỉm cười: “Chia rẽ châu lục lớn phương Đông, làm như vậy, người nào sẽ được lợi nhất đây?”

Trương Thác cầm ly không trong tay, ánh mắt nhìn vào thân ly, đang suy tư.

Thang Ngọc Thúy lắc đầu: “Sức chiến đấu của Sở Thanh đại nhân có một không hai, không ai dám bất kính, cũng không ai dám biểu lộ ra chút địch ý nào với châu lục lớn phương Đông, người này, khó tìm”

“Vậy bộ tộc Đắc Tảm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải bọn họ cùng Gia tộc Đông Phương vẫn luôn có quan hệ tốt sao?” Trương Thác hoài nghi nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.