Con Rể Quyền Quý

Chương 2072:




Chương 2072:

Mà Phản Tổ Minh cử ra là người lần trước từng đến đảo Quang Minh, Xương Rồng. Phản Tổ Minh bề ngoài là ông ba nhưng một chân đã bước vào trong cảnh giới Phú Thần rồi.

Mà đại diện của Thế giới thần thánh lại là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, dáng vẻ diêm dúa, mái tóc màu bạch kim dài xõa đến ngang eo, ngũ quan hoàn mỹ không một chút khuyết điểm, bước vào cung điện dưới đất Tây Hạ liền khiến không ít người chú ý.

Tạm thời không nói đến lập trường, chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài thôi thì chính là một cô gái dễ gây thiện cảm, thậm chí là phụ nữ, ánh mắt nhìn cô cũng đều mang sự mê mẩn.

Cô gái có mái tóc bạc từ cửa Chi Lăng bước vào cung điện dưới đất, khi nhìn thấy tòa tháp của truyền thừa Tây Hạ liền lắc đầu, trong đôi mắt đẹp lóe lên một sự bất đắc dĩ: “Rốt cuộc vẫn là anh Trương Thác tự mình cầm kiếm vào mộ, bị người ta lợi dụng rồi.”

“Thiết Tăng Thiên Á, đã lâu không gặp rồi.”

Người phụ trách của ba gia tộc lớn ở Đô Thành từ bên kia đi tới, nhìn thấy Thiết Tăng Thiên Á.

Cơ Thịnh Nhân, Bạch Phi Vân, Khương Phát Thần, đều là người của thế giới ngâm, tất nhiên nhận ra người sở hữu chiếc nhẫn vương giả ngũ sắc này ở phía trước đảo Quang Minh.

Thiết Tăng Thiên Á nhìn thấy ba người, lại nhìn đô vật mà ba người mang theo sau lưng, che miệng cười: “Thiết Tăng Thiên Á từng gặp ba chú rồi, xem ra người đứng sau ba chú đều quyết định ủng hộ anh Trương Thác rồi”

Thái độ của Cơ Thịnh Nhân vô cùng kiên định, gật đầu: “Đức ngài quân vương chính là truyền nhân của ông Lục. Ông với ba đời nhà tôi có đại ân, tất nhiên tôi sẽ đứng về phía của Đức ngài, có mười phần sức lực thì nhất định sẽ bỏ ra chính phần để giúp đỡ” Triệu Chính Khải từ một bên đi đến nói: “Lần này, ba gia tộc lớn ở Đô Thành sử dụng là tổ khí, chỉ sợ không phải là chính phần công lực đơn giản như vậy, mọi người để đã đem con át chủ bài của mình ra rồi”

Đang đứng bên cạnh Triệu Chính Khải, là hồng y đại giáo chủ đứng đầu Hội Thần Ẩn, Sài Vạn Hoành. Ánh mắt của ông †a nhìn qua đồ vật phía sau lưng bọn Bạch Phi Vân, nói: “Từ lúc Lục Tiên tách binh và khí ra không còn nghe nói tổ binh xuất hiện, không biết làn này có thể có cơ hội áp chế phong thái của tổ binh không”

“Vẫn là bỏ đi” Triệu Chính Khải lắc đầu: “Tổ binh này cũng không phải khí. Người có thể khống chế nó, ở ba gia tộc lớn ở Đô Thành chưa từng xuất hiện một ai, không cách nào hoàn toàn điều khiển được tổ binh. Chỉ sợ Bạch Phi Vân ba vị này cũng đều là có người bề trên trong gia tộc trợ lực mới có thể miễn cưỡng chế ngự tổ binh. Một khi xảy ra tình huống mất kiểm soát, tôi cũng không muốn cung điện dưới đất trải dài hàng chục kilomet này sụp đổ đâu”

Bạch Phi Vân nhẹ gật đầu: “Tất nhiên, nếu có thể giải quyết chuyện này trong bình yên, có thể không sử dụng tổ binh thì sẽ không sử dụng. Nhưng trong những ngày này, ba người chúng tôi cũng nghe được chuyện hậu duệ Tây Hạ làm ra, chỉ sợ muốn bình yên giải quyết thì rất khó”

“Không sai” Cơ Thịnh Nhân nói: “Chúng ta chính là vì chuyện hậu duệ Tây Hạ mà đến. Nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đương nhiên sẽ không dùng đến tổ binh. Nhưng nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì theo lệnh của lão tổ trong nhà, chúng tôi sẽ không làm trái, tất nhiên sẽ dốc toàn lực đững về phía Quân vương địa ngục.”

“Ha ha” Có tiếng cười lạnh vang lên, Phản Tổ Minh đại diện của Xương Rồng đi tới: “Quân vương địa ngục này, thật đúng là người có nhiều mối quan hệ. Nhưng các người muốn dùng tổ binh, cái giá phải trả cũng không nhỏ phải không?”

Vẻ mặt Xương Rồng đầy sự tham lam đánh giá đồ vật sau lưng ba người Bạch Phi Vân, không kiềm chế được lè lưỡi liếm môi một cái.

Khương Phát Thần hừ lạnh một tiếng: “Xương Rồng, Phản Tổ Minh các ông là vội vàng muốn thấy tổ binh xuất hiện, phải không?”

“Sao có thể nói như vậy chứ?” Xương Rồng cười như không cười, nói: “Phản Tổ Minh chúng tôi vẫn luôn vô cùng tuân thủ quy củ mà”

“Các ông tuân thủ quy củ? Vẻ mặt Sài Vạn Hoành lạnh lùng, nhìn chằm chằm Xương Rồng: “Nhiều năm như vậy rồi, chuyện Phản Tổ Minh các ông làm ra cũng không ít nhỉ? Tôi nghĩ các thế lực lớn trên thế giới với cách làm của Phản Tổ Minh các anh đều có phần phê bình kín đáo”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.