Con Rể Quyền Quý

Chương 2055:




Chương 2055:

Một câu lại tiếp một câu trào phúng đâm thẳng vào nội tâm đám người Bạch Trình, hoàn toàn chính xác, thực lực của bản thân hoàn toàn không xứng với xưng hào hiện tại, vương giả cái gì, tất cả chỉ là do trước kia kiến thức quá nông cạn, không nhìn thấy chỗ cao hơn chỗ xa hơn, hiện tại nghe thấy những xưng hào này quả thực buồn cười vô cùng, bản thân sao xứng với cái gọi là vương giả đây? Căn bản không xứng!

Tâm của đám người Bạch Trình đang dao động.

Nhìn thấy sắc mặt đám người Bạch Trình biến hóa, trên mặt người đàn ông cao gầy lại càng thêm mỉa mai hơn.

“Này này này, tôi nói này, Xương Rồng ông dù sao cũng là cánh tay thứ ba của Phản Tổ Minh, chạy đến đảo Quang Minh đến đánh nhau tôi còn có thể lý giải, nhưng một lão già tu luyện ba trăm năm lại đến trào phúng những vãn bối tuổi còn chưa đủ số lẻ của ông này, ông còn có chút mặt mũi nào hay không? Thời điểm ông hai mươi tuổi đã có thực lực cảnh giới Hoá Hình chưa, hả?”

Một bóng dáng từ trên trời giáng xuống, đứng trước mặt đám người Bạch Trình, đối mặt người đàn ông cao gầy được gọi là Xương Rồng này.

Xương Rồng nhìn thấy bóng hình đột nhiên xuất hiện này, cắn răng nói: “Bạch Giang Naml”

Bạch Giang Nam quay người, mắt nhìn thấy trên mặt đám người Bạch Trình lộ ra xấu hổ bởi vì Xương Rồng trào phúng, quát: “Làm tốt chuyện của mấy đứa! Đừng quan tâm Xương Rồng nói cái gì! Ông ta đang huỷ hoại nội tâm mấy đứa! Nếu như mấy đứa bị ông ảnh hưởng đến, đời này cũng đừng nghĩ có một chút tiến bộ nào!”

Giọng nói của Bạch Giang Nam như sấm rền gió cuốn.

Thân thể Bạch Trình đột nhiên run run một chút, xấu hổ trên mặt dần dần biến mất, khôi phục lại như bình thường.

Đám người Alex cũng đều là như thế.

“Ha ha, Bạch Giang Nam, ông ngược lại rất bao che cho con đấy” Xương Rồng thấy hành vi của mình bị vạch trần, chuyển mục tiêu từ trên người đám người Bạch Trình tới trên người Bạch Giang Nam.

“Xương Rồng à, tôi thật sự thay ông cảm thấy mất mặt”.

Bạch Giang Nam một m c nuối lắc đầu: “Nói thế nào nhỉ, ông cũng đã từng đó tuổi rồi, biết đảo Quang Minh có người che chở nên ông không dám trực tiếp động thủ, vì vậy sử dụng loại phương pháp này đến giết hại đám tiểu bối này, ngoài miệng còn treo lên tư thái ông là vô địch thiên hạ, ây da, sống tới cái cái tuổi cao này của ông, thật đúng là thảm đó, sư thúc Sở Thanh của tôi cũng cùng tuổi với ông đã sớm đánh ra danh hiệu vô địch sáu cõi, còn ông thì sao? Còn làm công cho người khác sao? Vẫn chỉ là cánh tay thứ ba sao? Tắt đài đi, đồ rác rưởi!”

Bạch Giang Nam nói hết lời, đứng tại chỗ giơ ngón giữa với Xương Rồng.

Xương Rồng bị những lời này Bạch Giang Nam làm cho tức giận đến mức toàn thân phát run: “Họ Bạch kia, ông ít giả vờ giả vịt trước mặt tôi đi, năm đó sư tôn của ông còn tại thế, tôi nể mặt mũi ông ấy mà không động tới ông, bây giờ, ông có tư cách gì ở trước mặt tôi tùy tiện như vậy!”

Bạch Giang Nam duỗi lưng một cái: “Tôi nói này Xương Rồng, da mặt này của ông cũng thật dày đó, năm đó thời điểm tôi đánh cho ông chạy thục mạng khỏi Mười Vạn Đại Sơn, ông đã quên rồi?”

Mười Vạn Đại Sơn ở tỉnh Nam Chiếu tiếng tăm lừng lẫy, là một dãy núi liên miên cực kỳ thần bí.

Xương Rồng nghe Bạch Giang Nam nhắc lại việc này, mặt lộ vẻ khó xử, vài phần sắc mặt khó xử này của ôngtôicũng chứng minh Bạch Giang Nam không hề nói lung tung.

“Bạch Giang Nam, cậu ít đem chuyện năm đó ra nói đi!”

Xương Rồng quát lớn một tiếng: “Năm đó, cậu là đệ tử ký danh của Lục Giả Hành, chỉ là học lén được mấy chiêu mà thôi, hiện nay, tôi đã đạt đến mức này, mà cậu vẫn dậm chân tại chỗ như cũ, tôi nhìn thực lực của cậu chắc chỉ mới Ngưng Khí giai đoạn đầu phải không?”

Nói đến thực lực Bạch Giang Nam, trên mặt Xương Rồng có thêm mấy phần tự tin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.