Con Rể Quyền Quý

Chương 1949:




Chương 1949:

Hai người liếc nhìn nhau, đều thấy vẻ mặt muốn rút lui của đối phương. Họ không ngờ ở đây còn có một Kiểm Soát Sử tồn tại.

Hoắc Tuần mỉm cười: “Hai vị, nếu đã tới đây dùng cơm thì tôi nghĩ các vị nên tuân thủ quy củ xếp hàng. Còn nếu không phải tơi ăn cơm thì các vị nên trở về nơi của mình”

Người nam trừng Lâm Ngữ Lam, vung tay lên: “Chúng ta đi!” Dứt lời, hai người vội vàng rời khỏi khách sạn Lục Hà.

Hoắc Tuần mỉm cười với Lâm Ngữ Lam, sau đó lại ngồi xuống. Tô Vân Cẩm và Tô Linh Tử đều trợn tròn mắt. Hai người họ thân là thành viên của thị tộc, sao không biết Kiểm Soát Sử đại biểu cho điều gì? Nhưng họ không ngờ Cửu Cục lại an bài một Kiểm Soát Sử bảo vệ cô chủ, hơn nữa nghe ý của cô chủ thì việc này còn liên quan tới cậu chủ?

Mặc dù Tô Vân Cẩm và Tô Linh Tử đều biết thực lực của Trương Thác rất mạnh. Lúc ở Chúc thị, một mình Trương Thác đã cường thế bắt hai gia tộc Tiêu Chúc nhận chủ, nhưng điều đó không có nghĩa là anh cũng có thể ra lệnh cho Cửu Cục! Trong lòng Tô Vân Cẩm và Tô Linh Tử, vị cậu chủ này lại bị che thêm một lớp khăn che.

Ngoài cửa khách sạn Tân Hoa, hai người nam nữ đi tới trước cửa khách sạn, vừa muốn vào cửa thì bị một bàn tay chặn lại. Chuyện vừa xảy ra khiến hai người vốn đã bất mãn, bây giờ thấy mình bị ngăn cản thì càng giận hơn, trừng người chặn trước mặt mình.

“Là anh hả?” Ngươi nam nhìn chằm chằm vào Trương Thác. Thái độ của Trương Thác hôm qua thực tế cũng khiến hai ngươi rất bất mãn.

“Sao? Chúng tôi muốn vào khách sạn mà người Cửu Cục các anh cũng không cho à?” Người nữ bất mãn nói.

Trương Thác quan sát hai người một chút, sau đó nói: “Nghe nói hai tên phi chủ lưu các người vừa ra ngoài gây chuyện?”

Hai người này không hiểu Trương Thác nhắc tới phi chủ lưu là gì, nhưng cũng biết Trương Thác đang chất vấn họ.

Người nam hừ lạnh: “Liên quan gì tới anh? Kiểm Soát Sử của Cửu Cục các anh còn chưa nói gì, khi nào tới phiên loại người như anh chất vấn tôi?”

Trương Thác cười nói: “Người mà các người chọc phải là vợ tôi” Vứt dứt lời, hai tay của Trương Thác đồng thời chộp về phía hai nam nữ trước mặt.

Một nam một nữ thấy Trương Thác dám ra tay với mình.

“Thằng nhóc, mày tìm…” Người nam còn chưa nói xong “tìm chết” thì đã bị Trương Thác bóp cổ, đồng thời người nữ cũng bị Trương Thác bóp cổ, không thở nổi. Hai người đều vô cùng kinh hãi. Họ đều là cường giả Biến Hóa hậu kỳ, nhưng vừa đối mặt đã bị chế phục, chẳng trách hôm qua thằng nhãi này lại dám kiêu ngạo đến thế, thực lực của anh ta đã đạt tới cấp bậc của Kiểm Soát Sử!

Trương Thác hờ hững nói: “Biết không? Thực ra tôi rất phản cảm các người tụ tập ở Châu Xuyên. Đây là nơi sinh sống, không phải là nơi cho các người diễu võ giương oai. Nhớ kỹ, nguyên nhân tôi lấy mạng các người chỉ có một, các người không nên dây vào vợ tôi Vừa dứt lời, Trương Thác vung tay lên, một nam một nữ xụi lơ trên mặt đất như rối gỗ.

Cảnh tượng xảy ra ở cửa khách sạn nói thì dài, nhưng thực tế chỉ trong thời gian rất ngắn, không ai nhìn thấy. Khi có người tới cửa khách sạn Tân Hoa thì sẽ lập tức thấy hai thi thể đã không còn hơi thở.

Lần này, thực lực ẩn giấu của các quốc gia tề tựu ở Châu Xuyên, mặc dù mặt ngoài thoạt nhìn hài hòa, nhưng ai chẳng biết gió nổi mây phun, chắc chắn sẽ có án mạng xảy ra. Nhưng không ai ngờ lại xảy ra nhanh đến thế, thậm chí họ chỉ mới đến, còn chưa bắt đầu thăm dò địa cung! Trong lúc nhất thời, mạng lưới tình báo của các thế lực lớn bắt đầu hoạt động.

Những thế lực này nội tình thama hậu, không lâu sau, một tin tức thống nhất đã được truyền vào tai các thế lực lớn. Họ nhận được tin tức là hôm nay, hai người nam nữ đó chỉ trêu chọc một người, Lâm Ngữ Lam, tổng giám đốc của Nhất Lâm ở Châu Xuyên.

Chỉ vì trêu vào Lâm Ngữ Lam mà mất mạng trong vòng nửa tiếng, bên cạnh Lâm Ngữ Lam còn có một Kiểm Soát Sử của Cửu Cục âm thầm bảo vệ, Lâm Ngữ Lam này không thể đụng vào!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.