Con Rể Quyền Quý

Chương 1917:




Chương 1917:

Ánh mắt Kiểm Soát Sử tràn đầy kinh hãi. Thiết Tăng Thiên Á khinh thường nói: “Anh Thác thay đổi rồi, càng ngày càng cố ky nhiều thứ, hầy…”

Thiết Tăng Thiên Á vừa lẩm bẩm vừa bóp gãy cổ của Kiểm Soát Sử này.

Trong một quán rượu nhỏ ở Liên Bang Italy.

Trương Thác và Deondre ngồi đối diện với nhau, Đường Dực ngồi một bên, ly rượu của ai hết rượu, cậu ta sẽ rót thêm rượu cho người đó.

Trương Thác và Đường Dực cùng lứa tuổi, nhưng anh càng giống trưởng bối của Đường Dực, kết bạn ngang hàng với Deondre. Ai mà ngờ được rằng đường đường là giáo chủ của Hội Thần Ẩn châu Âu lại đóng vai người rót rượu ở đây?

Deondre bưng ly rượu lên, màn hình di động đặt trên bàn bỗng sáng lên. Deondre nhìn lướt qua, không khỏi cau mày.

Cùng lúc đó, di động của Trương Thác cũng vang lên, một tin nhắn ánh vào mắt Trương Thác.

Gia tộc Middlieton bị tiêu diệt, phát hiện thẻ đen tại hiện trường.

Deondre đặt ly rượu xuống, đưa mắt nhìn Trương Thác: “Cậu Trương, cậu đắc tội với người khác rồi”

Trương Thác mỉm cười, nhưng không giải thích. Anh biết chắc chắn Deondre cũng nhận được tin tức giống mình.

Gia tộc Middlieton bị tiêu diệt, phát hiện thẻ đen tại hiện trường, rõ ràng là có kẻ muốn vu oan cho mình.

“Xem ra hôm nay không yên ổn uống rượu được rồi”

Deondre lắc đầu. Tải apptruyệnhola đọc nhiều nhiều hơn nhé!

Trương Thác cười nói: “Ông biết rõ chuyện này rồi đấy”

Deondre nhìn ly rượu: “Tôi có thể tin cậu, nhưng chưa chắc người khác đã tin. Cậu nên biết rằng chúng ta đều không thể đại biểu cho chính mình.

Trương Thác nhún vai.

“Xem ra hiện tại cậu cũng đang gặp rắc rối. Tôi không quấy rầy cậu nữa, đi xử lý chuyện của cậu đi. Rượu này cứ giữ lại, sang năm uống tiếp, ha ha ha. Delk, đi thôi” Deondre đứng dậy, vung tay lên. Đường Dực chào tạm biệt Trương Thác rồi đi theo Deondre rời khỏi quán rượu.

Nhìn rượu còn thừa trên bàn, Trương Thác cũng đứng dậy.

Trong bệnh viện tư nhân lớn nhất Liên Bang Italy, cuối cùng phu nhân Norman cũng yên lòng. Cháu trai mà bà ấy yêu thương nhất đã không có trở ngại, có thể xuống giường hành động.

Trong phòng bệnh cao cấp, Bạch Trình và Locke vẫn còn suy yếu, sắc mặt rất khó coi, đồ bổ đắt đỏ chất đầy phòng bệnh.

“Đồ ngốc! Rõ ràng là có người cố ý gài bãy các anh, thế mà cũng không nhận ra hả?” Vị Lai đạp Bạch Trình năm trên giường bệnh. Bạch Trình không nói gì, vẻ mặt rất xấu hổ. Anh †a cũng biết lần này mình với Locke rõ ràng bị trúng bãy.

Locke cười nói: “Không thể trách Bạch Trình được. Nghe thấy Nguyệt xảy ra chuyện, cậu ta có thể ngồi yên được mới là lạ”

Nguyệt Thần tiến lên võ lên vai Bạch Trình: “Bạch Trình, chẳng phải người ta gọi cậu là hóa thân của tra nam sao? Tại sao còn liều mạng vì mối tình đầu vậy? Trước kia ai chọc giận Nguyệt tới mức bỏ đi xứ ngư: Bạch Trình lúng túng, vội vàng đánh trống lảng: “Lão đại còn chưa xử lý xong à?”

“Cậu nhớ tôi hay là nhớ Nguyệt?” Cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, Trương Thác đi vào: “Nguyệt đã tỉnh, có điều cô ấy nói không muốn gặp cậu”

“Tỉnh rồi? Sao lại không không muốn gặp tôi?” nghe vậy, Bạch Trình lập tức nhảy xuống giường, đi ra ngoài phòng bệnh.

Thấy Bạch Trình sốt ruột, người trong phòng bệnh đều không nhịn được cười ra tiếng.

“Lão đại, tình huống của Nguyệt sao rồi?” Vị Lai tiến lên hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.