Con Rể Quyền Quý

Chương 1904:




Chương 1904:

Dưới ánh đèn pha, Marianne đi đến trung tâm của sảnh tiệc, ánh mặt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người cô ta.

Sau khi Marianne làm một lễ nghỉ thục nữ tiêu chuẩn, thì ánh đèn trong sảnh tiệc lại một lần nữa sáng lên giữa một tràn tiếng vỗ tay phụ họa.

Tiếng võ tay dừng lại, không có người nào lên tiếng, bởi vì người có mặt ở đây đều biết, bây giờ người phát ngôn của gia tộc Middleton muốn lên tiếng.

Marianne lần lượt liếc nhìn bốn phía, cô ta đang chuẩn bị nói thì lại nghe một giọng nói đã vang lên trước.

“Trước khi cô nói chuyện, tôi có một câu hỏi muốn hỏi cô.

Giọng nói này vừa vang lên, tất cả người ở đây liền kinh ngạc. Ai mà không có mắt như vậy, lại đi cắt ngang lời cô Marianne.

Bọn họ nhìn về nơi giọng nói phát ra, thấy một người đàn ông Đông Hòa ngồi trong góc sảnh tiệc, anh mặc một chiếc áo gió màu đen, có vẻ hoàn toàn không ăn khớp với mọi thứ ở đây.

Trong mắt Marianne lộ ra một chút không vừa lòng, nhưng ở đây có nhiều người như vậy, cô ta cũng không biểu hiện ra ngoài, thái độ vẫn tao nhã như cũ mà mở miệng: “Vị này, mời anh nói”

Hướng Thanh Điệp nhìn thấy ánh mắt của mọi người tập trung hết lại đây, vội vàng lui về sau mấy bước, duy trì khoảng cách với Trương Thác.

Chung Quỳnh Dao bước đến, kéo lấy đầu ngón tay bên tay phải của Hướng Thanh Điệp: “Thanh Điệp, người bạn này của cậu, có phải là ở đây có vấn đề không hả?”

Chung Quỳnh Dao nói nói, dùng tay chỉ lên đầu mình: “Trường hợp này, anh ta còn đi cắt ngang lời của Marianne, đây không phải là đang tự tìm phiền phức cho mình sao?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Hướng Thanh Điệp vội vàng dùng tay ra hiệu im lặng, cô rất sợ Chung Quỳnh Dao nói ra câu nào không đúng, chọc đến vị đại thần tôn kính kia, với phong cách làm việc của người này, tuyệt đối không phải là hạng người biết thương hoa tiếc ngọc gì.

Khi ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Trương Thác, thì Trương Thác ngồi trên một chiếc ghế dựa, lắc lắc ly rượu trong tay, cất cao giọng nói: “Tôi muốn hỏi cô Marianne xinh đẹp đây, cô có từng nghe nói qua, người tên Hạ Hầu Nguyệt này chưa?”

Ba chữ Hạ Hầu Nguyệt vừa ra khỏi miệng Trương Thác, tất cả mọi người ở đây liền thay đổi sắc mặt.

Ở đây ai không biết, tại gia tộc Middleton, ba chữ Hạ Hầu Nguyệt này chính là một cấm ky, không cho phép bất cứ người nào nhắc đến!

Nhưng hiện tại cái người Đông Hòa này lại chất vấn Marianne có từng nghe nói đến Hạ Hầu Nguyệt chưa ngay trước mặt nhiều người như vậy! Anh đây là đang khiêu khích uy nghiêm của gia tộc Middleton!

Marianne nhíu đôi chân mày liễu lại, còn chưa nói gì thì sau lưng cô đã có một người đàn ông trung niên đi ra.

Người đàn ông trung niên có dáng người lực lưỡng, tuy rằng đang mặc lễ phục, nhưng vẫn có thể phô bày ra cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp lễ phục, trông tràn đây mạnh mẽ.

Người đàn ông trung niên liếc nhìn Trương Thác, sau đó nhìn về phía Chung Đức Lập đang đứng cách Trương Thác không xa: “Người nhà họ Chung, đến giải thích một chút, các người bây giờ đã trở thành dạng nói năng không suy nghĩ như vậy rồi sao?”

Nhà họ Chung, là đại diện cho giới viêm thương của nước này, mà Chung Đức Lập, lại là người đại diện của nhà họ Chung.

Người của gia tộc Middleton, đây là muốn chĩa thẳng mũi nhọn về phía nhà họ Chung, thậm chí là chĩa về phía tất cả giới kinh doanh ở nước này, để tạo áp lực cho Trương Thác, đồng thời nói cho tất cả mọi người biết, gia tộc Middleton, không phải ai cũng chọc đến được!

Sắc mặt Chung Đức Lập cực kỳ khó coi, đây giống như là cấp dưới làm sai, nhưng người bị phạt là anh ta vậy.

Chung Đức Lập nở nụ cười chào hỏi với người đàn ông trung niên, sau đó trách mắng Trương Thác: “Ngậm miệng của cậu lại, làm sao tới lượt cậu nói chuyện ở đây!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.