Con Rể Quyền Quý

Chương 1833:




Chương 1833:

Mại Lạc vừa nói nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn tìm một lý do để Đường Dực xếp hạng chót. Nếu không thì cho dù trận chiến vừa nãy Giả Sâm thắng rồi, Đường Dực xếp thứ hai, nhưng trong mục bình chọn thứ nhất, Đường Dực lại xếp thứ nhất. Vậy căn cứ vào quy tắc của chế độ tích điểm, thì mục bình chọn thứ nhất là tích điểm nhiều nhất. Cuối cùng, cộng tích điểm của mục bình chọn thứ nhất và thứ hai lại, Đường Dực vẫn sẽ xếp hạng nhất.

Mà mục bình chọn thứ ba, tích điểm của mọi người gần như là như nhau. Nếu như tính như vậy thì vị trí giáo chủ Châu Âu kia, vẫn sẽ rơi vào tay của Deondre.

Sau khi lời đề nghị của Trương Thác nhận được sự đồng ý của nhiều giáo chủ, Trương Thác nhìn thẳng về phía Deondre: “Giáo chủ Deondre, có phải là có thể tuyên bố kết quả của mục bình chọn thứ hai rồi hay không?”

Deondre nhìn về phía vài giáo chủ còn lại, ngoài Mại Lạc ra, những giáo chủ còn lại đều không thể hiện ra ý kiến gì khác. Về phần Mại Lạc, hiện tại ông ta cũng không thể nói gì hơn. Nếu đã nói mục thứ hai này là căn cứ vào khả năng chỉ huy để chấm điểm, vậy thì biểu hiện vừa rồi của Giả Sâm, thực sự là đã thua rồi. Chẳng những trong đội ngũ có người của người khác trà trộn vào, thậm chí ngay cả tùy tùng của mình cũng sắp vào trận thì chạy trốn mất.

“Được, nếu mọi người đều không có ý kiến khác, vậy thì tôi tuyên bố, thành tích của mục bình chọn thứ hai…”

Giọng nói của Deondre như tiếng chuông lớn, ông ta tuyên bố thành tích của mục bình chọn thứ hai ra, mỗi người đều có thể nghe được rõ ràng.

Mục bình chọn này, Đường Dực xếp thứ nhất, Bonita xếp thứ hai, Conand và đệ tử của Justus xếp thứ ba thứ tư, đệ tử Gyee xếp thứ năm, Giả Sâm lại là người xếp cuối cùng.

Dựa vào tích điểm hiện tại, Deondre sẽ tiếp tục đảm nhiệm vị trí giáo chủ Châu Âu, Leo vẫn sẽ chiếm giữ Châu Bắc Mỹ như cũ. Tích điểm của bốn giáo chủ còn lại gần kề nhau, còn chưa nói lên được điều gì.

“Bởi vì nguyên do lượng người bình chọn cực kỳ nhiều, nên thời gian của mục bình chọn thứ ba sẽ quyết định vào mười giờ sáng mai.”

Deondre vung tay lên, võ đài cao đến mười mét từ từ hạ xuống. Đợi đến khi hạ xuống ngang bằng với mặt đất, mọi người mới nhìn thấy được, trên võ đài này, sớm đã gồ ghề lồi lõm, khắp nơi đều là dấu vết của cuộc chiến ác liệt lưu lại.

“Giả Sâm đại nhân, tôi… Khoa Kim đi đến trước người Giả Sâm.

“Cậu rất tiếc mạng sống đúng không?” Giả Sâm lạnh lùng nhìn Khoa Kim, sắc mặt vô cùng không tốt.

Khoa Kim giật mình, vội vàng xua tay: “Giả Sâm đại nhân, là bởi vì… Tải app truyệnhola đọc nhiều mõi ngày nhé!

“Đủ rồi!” Giả Sâm hét lớn một tiếng: “Sắp vào trận thì chạy mất, cậu đúng là một tùy tùng tốt đấy”

Giả Sâm nói xong, đi đến trước mặt Khoa Kim, trực tiếp giơ tay bóp chặt lấy cổ họng của Khoa Kim.

Mặc dù thực lực của Khoa Kim gần bằng với Giả Sâm, nhưng lại không dám làm ra một chút phản kháng nào: “Giả…Giả Sâm đại nhân, xin tha mạng”

“Tha cho cậu?” Trong mắt Giả Sâm lộ ra vẻ hiếu kỳ nói cho tôi biết, dựa vào cái gì mà tôi phải tha cho cậu?

“Bởi vì tôi… tôi… tôi là một con chó của ngài, một con chó trung thành nhất” Khoa Kim cố gắng làm cho khuôn mặt mình lộ ra chút ý cười.

“Chó?” Đột nhiên Giả Sâm buông tay đang nắm lấy cổ Khoa Kim ra: “Ha ha ha! Cậu nói không sai, cậu là một con chó, một con chó tốt. Nếu đã như vậy, có một việc này, cậu đi làm giúp tôi đi”

Khoa Kim vội vàng quỳ xuống: “Đại nhân ngài cứ nói”

Giả Sâm chậm rãi ngồi xổm xuống, đưa miệng đến bên tai Khoa Kim, chìa tay chỉ về vị trí Đường Dực đang đứng: “Cuộc bình chọn ngày mai, tôi không muốn nhìn thấy cậu ta nữa. Tối nay cậu đi giết chết cậu ta”

Cậu “Đã biết, xin đại nhân yên tâm!”

Cuộc bình chọn hôm nay kết thúc, người tụ tập ở quảng trường cũng dần dần tản đi.

Deondre vô cùng hài lòng, ông ta, Đường Dực và Trương Thác đi cùng nhau.

“Vị này, thủ đoạn tốt thật đấy” Leo từ một bên bước đến, mắt nhìn Trương Thác chứa sự khen ngợi: “Nếu như tôi đoán không sai, người lật đổ đảo Quang Minh do Vương Hội thống trị, chính là do một tay của cậu Trương đây làm nên nhỉ”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.