Con Rể Quyền Quý

Chương 1784:




Chương 1784:

Trương Thác đã thăm dò mấy lượt khắp hòn đảo này, hơn nữa còn theo dõi sát sao hành động của mỗi người, bất kể là Hàn Như Ôn hay Tổ Lâm còn có Đường Dực, hết thảy đều nằm trong sự kiểm soát của anh.

“Ôi!” Trương Thác thở dài: “Lần huấn luyện này tỷ lệ tử vong là năm mươi phần trăm, mà mười phần trăm trong số đó không phải chết dưới tay kẻ thù mà do chính mình gây nên. Sự yên tĩnh sau trận chiến mới là điều khiến người ta dễ dàng suy sụp nhất. Một sợi dây chun bị kéo căng quá sẽ không bật trở lại mà bị đứt. Trong hoàn cảnh này cuộc sống chính là phải chịu đựng sự giày vò, những người bạn mới à, đây chỉ là chặng thứ hai mà thôi, chờ tới khi mọi người sống sót qua chặng thứ ba. Khi ấy các bạn mới có thể được coi là đã bò ra khỏi địa ngục, đến lúc đó mọi người sẽ bước lên một tầm cao mới”

Tại thành phố Châu Xuyên của Đông Hòa.

Năm mới chính là một năm phát triển nhanh chóng của Tập đoàn Nhất Lâm, có được nguồn vốn liên kết khổng lồ chống đỡ cùng với sự hỗ trợ của rất nhiều doanh nghiệp hàng đầu trong nước, Tập đoàn Nhất Lâm đã trải qua những thay đổi long trời lở đất và trở thành xu hướng kinh doanh hàng đầu của Đông Hòa. Đám người ban đầu coi thường họ, cho rằng tập đoàn này chỉ là bình rỗng kêu to hay một doanh nghiệp lớn mới nổi, cho nên đều cảm thấy rủi ro cao.

Đầu năm nay Tập đoàn Nhất Lâm cũng đang tuyển dụng nhân tài, còn về phần Lâm Ngữ Lam được mệnh danh là người phụ nữ làm việc quyết đoán mạnh mẽ, trước đó vẫn luôn xuất hiện trong tầm mắt của nhân viên thì đã lâu rồi không thấy đến đây.

Không ai biết Lâm Ngữ Lam đã đi đâu, ngay cả thư ký Lý Thanh cũng vậy.

Tại Tập đoàn Tiêu Thị ở Tây Đô.

Kể từ khi Tập đoàn Tiêu Thị hoàn thành nghiên cứu và phát triển công nghệ năng lượng, vị thế của họ tại Tây Đô có thể nói là một bước nhảy vọt, tên tuổi của Tiêu Sâm nổi như cồn trong giới kinh doanh nơi đây.

Đúng lúc mọi người nghĩ rằng tên tuổi của ông ta sẽ hoàn toàn vanh danh trong giới kinh doanh của Tây Đô thì một năm trước, Tiêu Sâm lại bất ngờ rút khỏi vị trí chủ tịch của Tiêu Thị, rồi giao lại chiếc ghế chủ tịch của tập đoàn này cho một người thanh niên tên là Tiêu Dương Thần, hơn nữa cũng đã tiến hành một đợt thanh lọc thay đổi người trong tầng lớp quản lý cấp cao của họ.

Một số người suy đoán rằng có một tập đoàn Tài chính bí ẩn nào đó chống lưng cho Tiêu Thị, mà hiện giờ tập đoàn bí ẩn này đã hoàn toàn tiếp quản Tiêu Thị rồi.

Khi người thanh niên Tiêu Dương Thần này dần lọt vào †ầm ngắm của mọi người, thì một tin tức khác lại được lan truyền ra, rằng anh ta sẽ kết hôn với con gái nuôi của Cựu chủ †ịch Tiêu Sâm, nhưng ngày tổ chức hôn lễ vẫn chưa được xác định.

Ngay sau khi thông tin này được tung ra, lập tức thu hút được rất nhiều sự chú ý của mọi người, mặc dù ngày cưới vẫn chưa được ấn định nhưng không hề ảnh hưởng đến việc các doanh nghiệp khác lấy đây làm cái cớ để lấy lòng Tiêu Thị.

Trong văn phòng làm việc của Chủ tịch Tập đoàn Tiêu Thị, hai người đàn ông trung niên đang ngồi trên chiếc ghế sô pha bọc da thật thưởng thức trà nóng, một trong hai người đàn ông trung niên đó chính là chú ba của Tiêu Dương Thần.

Mà Tiêu Dương Thần chủ tịch của tập đoàn này lại thành thật đứng ở một bên, trong tay cầm một ấm trà.

“Anh Mục, lần này em phải trông cậy vào anh rồi. Cái tên họ Trương kia cũng hơi quá kiêu ngạo, yêu cầu ba gia tộc lớn của chúng ta phải công nhận anh ta là chủ nhân của đảo.

Quang Minh, quả thật không biết phải nói gì nữa. Nếu như không phải là do các cao thủ trong gia tộc của em đang luyện khí đến giai đoạn mấu chốt thì nhất định sẽ chém chết anh ta!”

Chú ba của Tiêu Dương Thần mở miệng nói: “Lần đầu tiên em gặp người đó, cậu ta vẫn còn chưa hiểu về khí. Ngay cả các chiêu thức cũng đều học trộm từ Dương Thần nhà em, nhưng không nghĩ tới chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy mà cậu ta đã đạt tới cảnh giới Hóa hình, nhất định phải có người đứng sau cậu ta!”

“Ha ha!” Mục Nguyên Minh khẽ cười: “Nhà họ Mục bọn anh xếp thứ tám trong các gia tộc lớn, chính vì điều đó mà chỉ cần mấy người trong tộc anh ra tay là đã có thể dễ dàng giết chết thăng nhóc đó, tên đó ngu dốt cho rằng hổ vắng mặt khỉ tự xưng vua, lần này nhất định khiến cậu ta phải trả giá”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.