Con Rể Quyền Quý

Chương 1767:




Chương 1767:

Tên đàn ông thấp bé kia nghiêng người sang, nhìn Châu Ninh từ trên xuống dưới một lần, sau đó khàn giọng nói: “Cái lý do đó, sẽ giao cho cô, đừng để tôi phải thất vọng”

“Đại nhân cứ yên tâm” Châu Ninh cúi đầu, quỳ một gối xuống: “Trong lúc huấn luyện, tôi có nhiều cách để cho anh ta tìm được cái lý do thích hợp này”

Cuộc vui trên du thuyền kết thúc vào lúc nửa đêm.

Hầu như tất cả mọi người đều đã say khướt, những đôi nam nữ vừa mắt nhau cũng đã đi về phòng, thực ra tất cả mọi người đến đây để tham gia huấn luyện ma quỷ, đều đã chuẩn bị tinh thần có thể sẽ không bao giờ trở lại được nữa, cho nên mọi người đều phát tiết ra toàn bộ nhu cầu của mình.

Đến tờ mờ sáng ngày hôm sau, rất nhiều người vẫn còn cảm thấy hơi chóng mặt, rất ít người vẫn còn thoải mái đợi ở trên boong tàu, đến khi màn đêm lại buông xuống, tiếng còi tàu vang lên, du thuyền chậm rãi di chuyển.

Những người trên tàu đều hiểu rằng, cuộc huấn luyện này chuẩn bị bắt đầu.

Tốc độ chạy của chiếc du thuyền rất chậm, hình như là đang từ từ di chuyển với tốc độ năm hải lý một giờ.

Khi tia năng đầu tiên ló rạng vào buổi sáng sớm, có người nhận thấy, xung quanh đã đầy sương mù dày đặc, và bóng dáng mơ hồ của một hòn đảo đang dần dần hiện ra trong tâm mắt của mọi người.

“Đó chính là, hòn đảo huấn luyện sao?” Hàn Như Ôn đứng bên cửa sổ, nhìn cái hòn đảo đang dần dần đến gần kia.

“Đảo huấn luyện …” Tổ Lâm đứng ở tầng cao nhất, nhìn về phía xa xa: “Ngài Trương cũng đã từng tới đây.”

“Có tin đồn rằng, đảo Quảng Minh là một địa ngục, nhưng nào ngờ, hòn đảo này mới thực sự là địa ngục trần gian. Thành phố Hoàng Kim so với nơi này, cũng chỉ có thể coi là nơi tụ tập của những người lương thiện mà thôi.” Trương Thác thở dài.

Hòn đảo ẩn hiện trong lớp sương mù dày đặc kia, yên tĩnh nằm ở đó, nó giống như một đứa trẻ nhút nhát, sẽ không chủ động lên tiếng.

Chiếc du thuyền đang dần dần tấp vào bờ, tất cả những người trên tàu, không hẹn mà gặp đều tập trung trên boong, đôi mắt bọn họ đều chăm chú hướng về phía hòn đảo kia.

“Các vị, tiếp theo đây, tôi sẽ thông báo một chút về quy tắc của lần huấn luyện này”

Một giọng nói vang lên từ chiếc loa phát thanh trên boong tàu của du thuyền.

Mọi người trên boong tàu đều chăm chú lắng tai nghe.

“Lần huấn luyện này, thời gian kéo dài tổng cộng là ba tháng”

“Ba tháng?” Trong đám người, có xuất hiện một vài giọng nói nghi ngờ, hầu như tất cả mọi người trước khi tới cũng đều đã nghe qua các quy tắc liên quan đến đợt huấn luyện ma quỷ, thời gian huấn luyện vẫn luôn là nửa năm, thế nhưng sao lần này lại chỉ có ba tháng!

“Chỉ có ba tháng thôi ư? Đây không phải có nghĩa là độ khó đã giảm bớt đi rồi hay sao?” Có người có chút ngạc nhiên mừng rỡ nói.

“Không có chuyện đó đâu” Có người cau mày: “Huấn luyện ma quỷ, độ khó sẽ không giảm, thời gian rút ngắn chỉ có thể là đẩy nhanh tiến trình và độ khốc liệt của lần huấn luyện này thôi”

Âm thanh của loa phóng thanh, ngừng một lúc, lại vang lên lần nữa.

“Các vị, quy tắc huấn luyện rất đơn giản, nếu như ba tháng sau, các vị có thể sống sót ra khỏi đây, thì coi như là đã vượt qua được đợt huấn luyện lần này”

“Trước khi lên đảo mấy người cần phải tuân thủ theo những quy tắc sau đây”

“Thứ nhất mỗi người không được mang theo đồ đạc từ năm kilogam trở lên”

“Thứ hai, cứ cách nửa tháng chúng tôi sẽ tiến hành tiếp tế vật tư bằng đường hàng không, chúng tôi sẽ đưa đến địa điểm ngẫu nhiên với số lượng có hạn”

“Thứ ba, đây không phải là quy tắc mà là kiến nghị, lúc mọi người có thể giết người thì nhất định không được nương tay.

Mọi người, bắt đầu từ bây giờ tôi chúc mọi người may mắn.

Hiện tại tất cả mọi người đi tới bên trái boong thuyền để rời khỏi thuyền, đồng thời tiếp nhận kiểm tra vật dụng tùy thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.