Con Rể Quyền Quý

Chương 1762:




Chương 1762:

Huấn luyện ma quỷ của đảo Quang Minh, có thể nói tỉ lệ tử vong cực kỳ cao, thế nhưng từ xưa đến nay vẫn có vô vàn người muốn bon chen tiến vào.

Vậy nguyên nhân là gì?

Chính là bởi vì tỉ lệ tử vong cực kỳ cao của thí luyện này!

Phàm là người có thể sống sót bước chân ra từ huấn luyện ma quỷ đều sẽ được tất cả mọi người ở thế giới ngâm kính sợ và tôn trọng. Nếu như làn này người sống sót trong huấn luyện ma quỷ chỉ có một người duy nhất, thì người đó trong nháy mắt sẽ đạt được uy vọng cực cao trong cả thế giới ngâm.

“Nghĩ thế nào, ngài Quân Vương?” Châu Ninh uốn éo vòng eo, ngồi lên đùi của Tổ Lâm, khẽ ghé sát vào tai cậu ta rồi nói: “Chỉ cần anh đáp ứng, nếu muốn địa vị tôi sẽ cho anh, nếu muốn kết quả như ý tôi cũng cho anh, ngay cả bản thân tôi đều cho anh hết, như vậy có được không?”

Trên mặt Tổ Lâm hiện lên vẻ khó xử, đây quả thật là điều kiện hấp dẫn. Nếu như trong thí luyện này chỉ có một mình cậu †a rời đảo, như vậy chắc chắn sẽ củng cố được địa vị bản thân.

Châu Ninh đưa tay chạm vào gò má Tổ Lâm, nhẹ nhàng vuốt ve.

Tổ Lâm không khỏi run rẩy, cậu ta biến sắc, gắng sức đẩy người phụ nữ đang ngồi trên đùi mình ra: “Tôi nói rồi, tôi không cần”

Châu Ninh hừ lạnh một tiếng: “Anh quả thật có khí phách đấy, nhưng liệu anh Trương có khả năng nhận ra khí phách của anh hay không? Ở trong mắt anh Trương, anh cùng lắm cũng chỉ là một con rối có thể lợi dụng và vứt bỏ bất cứ lúc nào mà thôi”

“Đủ rồi” Tổ Lâm hét lớn một tiếng: “Châu Ninh, tôi nói cho cô hay, những gì tôi có bây giờ là do anh Trương giúp đỡ, tôi tuyệt đối sẽ không dùng những gì anh ấy đã cho tôi để đi hại anh Trương. Bây giờ và sau này đều sẽ không bao giờ làm như vậy. Mời cô đi ra ngoài cho, ở đây không chào đón cô.”

“Được, được, được lắm” Châu Ninh nói liên tiếp ba tiếng: “Ngài Quân Vương, tạm thời bây giờ tôi sẽ rời đi, nhưng đề gị của tôi vẫn sẽ có hiệu lực”

Trên du thuyền mỗi phút mỗi giây đều sẽ có trực thăng đáp xuống rồi lại rời đi, mà mỗi lần ấy đều sẽ có người mới xuất hiện ở đó.

Màn đêm từ từ buông xuống, cuộc vui đêm nay cũng đã chuẩn bị bắt đầu. Phía bể bơi luôn luôn là địa điểm hấp dẫn nhiều người nhất, nhóm mỹ nữ đều thay trang phục bikini quyến rũ, còn cánh đàn ông cũng không kìm lòng được mà tiến lại gần.

Hầu hết những người xuất hiện ở đây đều là những người tham gia huấn luyện ma quỷ, bọn họ từ lâu đã coi chuyện sinh tử trở thành yếu tố bên ngoài không quan trọng, cho nên ai nấy đều ra sức nhập cuộc vui, những mỹ nữ bạo dạn cũng muốn tranh thủ tìm người bầu bạn trong đêm nay rồi.

Trương Thác cầm một chai bia, đứng ở một góc quan sát màn biểu diễn của Furman Rhede.

Furman Rhede tiến lại phía Hàn Như Ôn đang đứng, nhiệt tình chào hỏi: “Hây! Người đẹp, uống cùng nhau một chén có được không?”

Nhìn dáng vẻ thuần thục tự nhiên của Furman Rhede, xem ra anh ta là một tay cao thủ tình trường.

“Uống một chén thôi sao?” Hàn Như Ôn liếc mắt nhìn Furman Rhede.

“Haha” Một thành viên của Sát Đao ở bên cạnh Lâm Ngữ Lam bước ra: “Anh trai này, đừng náo loạn gây phiền phức nữa.

Ở đây nhiều gái đẹp lắm, tốt nhất nên đổi một con mồi khác đi”

Furman Rhede bĩu môi đáp: “Những cô gái ở đây làm gì có ai xinh đẹp sánh ngang với cô ấy chứ. Dù sao đây cũng là tiệc rượu, uống một chén chắc không quá đáng đâu nhỉ?”

Thành viên kia vừa định mở miệng thói tiếp, đã thấy Hàn Như Ôn nói: “Nếu chỉ uống một chén đương nhiên là không có gì quá đáng. Nhưng có lẽ nếu chỉ uống một chén thì không được rồi, vì đây là tiệc rượu, cho nên tôi nghĩ rằng chúng ta phải uống cho thật đã mới đúng chứ”

Trong lòng Furman Rhede vô cùng vui vẻ, kinh nghiệm đi tán gái nhiều năm cho anh ta biết, chỉ cần đối phương không trực tiếp từ chối kháng cự mình thì xác suất thành công lên đến tận chín mươi phần trăm. Vì thế cho nên Furman Rhede hết sức tự tin.

Furman Rhede liếc nhìn sang phía Trương Thác đang đứng, ánh mắt toát lên vẻ đắc ý. Anh ta còn trỏ ngón tay xuống bể bơi, nơi có mấy cô gái khỏe mạnh quyến rũ đang đứng.

Trương Thác nhún vai, giơ tay ra hiệu nhường cho Furman Rhede tiếp tục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.