Con Rể Quyền Quý

Chương 1696:




Chương 1696:

“Ưm!”

Tiếng kêu mềm mại của người con gái truyền vào tai Trương Thác giống như một liều thuốc gây tác động mạnh vào tâm trí anh.

“Bà xã à!” Trương Thác ghé vào tại Lâm Ngữ Lam khẽ thì thầm.

Hơi thở của anh tiếp xúc với đôi tai nhạy cảm của Lâm Ngữ Lam làm cô ngứa ngáy nổi da gà, cơ thể cô nhữn ra không còn sức lực.

Trương Thác siết chặt eo cô để cô nằm sát vào người mình hơn, cô đúng là một món bảo vật làm cho bất cứu người đàn ông nào cũng phải điên cuồng thèm khát, cho dù ở công ty cô có là Tổng giám đốc Lâm quyền cao chức trọng thì bây giờ cô lại không khác gì chú mèo nhỏ ngoan ngoãn.

“Chị ơi! Anh rể ơi!” Một tiếng gọi tràn đầy sức sống vang lên ngoài cửa “Mấy giờ rồi mà còn ngủ thế, mọi người còn chờ hai người đến chúc tết đấy”

Trương Thác nghe thấy giọng nói này thì thở dài: rồi được rồi, đừng ồn ào nữa, bảo mọi người chờ chút: “Được.” Mặc dù Lâm Ngữ Lam không lên tiếng nhưng có thể nhận ra sự hụt hãng trên mặt cô.

Kết hôn lâu như vậy rồi, sức khỏe hai người cũng không có vấn đề gì thế nhưng lại chưa từng làm chuyện đó với nhau.

Về chuyện này với Trương Thác mà trong lòng cô vẫn luôn tồn tại một nút thắt, cô bị thiếu hụt đi cảm giác an toàn, cô có cảm giác Trương Thác không hoàn toàn thuộc về mình và có thể biến mất bất cứ lúc nào, vì hai người chưa bao giờ làm đến bước cuối cùng cả.

Hai người đứng dậy, mặc quần áo tử tế, rồi ra khỏi phòng, sau khi ra ngoài thì thấy Từ Uyên đang mặc một cái áo lông đỏ dài quá đầu gối đang vui mừng cười tít mắt, trông rất đáng yêu.

Từ Uyên thấy hai người đi ra, thì nói: “Chị, Anh rể, em biết hai người còn trẻ, thân thể khỏe mạnh nhưng dù sao cũng nên kìm chế một chút nha”

Cô ta vừa nói vừa dùng ánh mắt mờ ám nhìn Trương Thác và Lâm Ngữ Lam.

“Mới tí tuổi đầu mà toàn nghĩ mấy cái linh tinh” Trương Thác giơ tay cốc cho Từ Uyên một cái.

“Đau!” Từ Uyên ôm đầu, dùng ánh mắt tủi thân nhìn Trương Thác: “Anh rể này, em nói thật mà, gần trưa rồi mà anh chị còn chưa dậy nữa, mọi người sang chúc tết rồi về cả rồi”

“Anh bảo này, tình yêu giữa anh và chị em là tình yêu trong sáng nhất thế gian rồi.” Trương Thác võ ngực, bày ra vẻ mặt nghiêm chỉnh, đoan trang.

Từ Uyên bĩu môi, đánh giá Trương Thác từ đầu xuống chân: “Anh đừng có màu điêu đi, chị em xinh đẹp như thế kia, em không tin anh nhịn được đâu”

“Nói linh tinh gì thế!” Lâm Ngữ Lam vội vã lên tiếng mắng: “Ở trường em đã học những cái gì vậy hả?”

“Hì hì” Từ Uyên che miệng cười: “Chị à, chị cũng từng trải qua thời sinh viên rồi mà, sao chị vẫn nghĩ sinh viên đại học trong sáng thế ạ”

Sau khi nói xong Từ Uyên quay người lại, nhanh chân chạy mất.

Để lại Trương Thác và Lâm Ngữ Lam với sự bất đắc dĩ hiện rõ trên khuôn mặt.

Trước cửa nhà họ Lâm đỗ đầy xe ô tô.

Từ trước đến nay, mỗi khi đến năm mới thì người nhà họ Lâm được rất nhiều khách quý ghé thăm và chúc tết, vì dù sao thân phận của Lâm Nhạc Hằng đúng là không thể coi thường được.

Chỉ sau một đêm, nhà họ Lâm đã trở nên giàu có nhất trong giới kinh doanh. Đây là sự thăng tiến vượt bậc, và vào năm ngoái nhà họ Lâm còn công bố một kế hoạch lớn đó là hợp tác với hai xí nghiệp lớn khác, nhà họ Lâm đã có một bước nhảy vọt từ một doanh nghiệp nhỏ thành một doanh nghiệp mang tâm cỡ quốc gia và quốc tế. Các công ty đối tác cũng bày tỏ thành ý là họ rất vui vẻ khi hợp tác với nhà họ Lâm.

Cứ như thế, nhà họ Lâm sở hữu một công ty đứng hàng đầu, tuy công ty mới ra đời nhưng có thể đoán rằng trong vòng một năm nữa, công ty nhà họ Lâm nhất định sẽ có thể sánh vai với các công ty có thâm niên trong ngành, không chừng cò có thể vượt xa.

Vì lẽ đó nên tết năm nào nhà họ Lâm cũng có rất nhiều người từ khắp nơi về chúc tết, kể cả chủ của những công ty có danh tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.