Con Rể Quyền Quý

Chương 1671:




Chương 1671:

Trương Thác giật mạnh tóc Tấn Hằng, đầu anh ta không tự chủ được mà hất lên. Anh cười nói: “Bạn nhỏ, có phải anh cảm thấy chuyện này anh làm một giọt nước cũng không lọt ra ngoài không? Anh tùy tiện mua chuộc một bảo mẫu nhà họ Tân là có thể vu oan hãm hại ông cụ Lâm? Loại thủ đoạn này e rằng là người đọc Conan nhiều đều sẽ cảm giác được là ngây thơ”

Sắc mặt Tấn Hằng thay đổi lớn: “Vu oan hãm hại cái gì?

Anh đừng có ngậm máu phun người!”

“Ừm…” Trương Thác chần chừ một lúc: “Tôi nên vạch trần anh từ góc độ nào đây? Dù sao chuyện lần này anh làm có nhiều sơ hở quá. Vậy đi, chúng ta nói về vụ án lần này một chút trước. Nếu quả thật anh tìm người vu oan ông cụ Lâm thì hẳn anh phải tìm người chứng kiến nơi xảy ra vụ án đầu tiên mới đúng. Nhưng hết lần này tới lần khác anh lại mua chuộc bảo mẫu. Bà ta là người thấy hiện trường vụ án đầu tiên thật à”

Trương Thác dứt lời thì nhìn về phía người phụ nữ trung niên.

Trong mắt người phụ nữ trung niên thoáng hiện lên chút mờ mịt bối rối, cứng cổ nói: “Đương nhiên tôi là người đầu tiên thấy hiện trường.”

“À? Vậy sao người báo cảnh sát không phải là bà?” Trương Thác đùa cợt nói.

Người phụ nữ trung niên giải thích: “Đó là vì tôi sợ cho nên không báo cảnh sát.”

“Bà nói dối!” Đội trưởng đội lính tuần hét lớn một tiếng: “Vốn bà không phải là người đầu tiên phát hiện hiện trường vụ án. Con dao gọt trái cây bà vừa đưa cho chúng tôi cũng là do bà tự chuẩn bị!”

Người phụ nữ trung niên vừa nghe thấy những lời này thì lập tức bối rối nói: “Không! Không phải! Là tôi nhặt được trong phòng ông cụ!”

Đội trưởng lính tuần cười khẩy: “Thực ra chúng ôi đã phát hiện một con dao gọt trái cây ở hiện trường vụ án. Mà con dao kia do ông cụ nắm trong tay. Bà nói bà giấu con dao gọt trái cây này đi?”

Tối xảy ra chuyện, Trương Thác đã rừng đột nhập vào căn phòng xảy ra chuyện. Hình người vẽ trong phòng cho thấy Lâm Nhạc Hằng cầm một con dao trong tay, có điều Trương Thác đã xóa hình vẽ con dao kia trước khi đi khiến sau này.

Tấn Hằng vốn không thấy hình vẽ này.

Sắc mặt người phụ nữ trung niên lập tức trở nên hoảng loạn.

Tấn Hằng nhận ra rằng chuyện có gì đó không đúng. Cách làm của đội trưởng đội tuần tra này quá khác thường. Anh ta vội vàng nói: “Dù bảo mẫu nói dối cũng không che giấu được sự thực người nhà họ Lâm giết người! Các người cũng nói ông cụ Lâm cầm một con dao trong tay!”

“Giết người?” Vẻ mặt Trương Thác đầy nghi ngờ: “Nhà họ Tân có người chết?”

“Họ Trương kia, cậu đừng chơi mấy trò nhàm chán này trước mặt tôi. Chuyện người nhà cậu giết người đã thành sự thực, có người khai man tình hình thì sẽ phán xét sau. Bây giờ đang nói chuyện phía sau vụ án nhà họ Lâm giết người!” Tấn Nguyên Uy hét lớn một tiếng.

“Ha ha ha” Trương Thác phát ra tiếng cười khinh miệt: “Tấn Nguyên Uy, ông không biết cường độ chịu nén vật lý à?”

Sắc mặt Tấn Nguyên Uy u ám: “Tôi không có thời gian nói nhảm với cậu”

“Vậy ông nghe tôi nói cho rõ đây” Trương Thác thả lỏng bàn tay nắm tóc Tấn Hằng ra, xoay người nhìn về phía trang thiết bị kiểu Trung Quốc mới lắp đặt trong biệt thự nhà họ Tân: “Đây là kiến thức vật lý cấp hai. Sức bén và diện tích chịu lực của vật thể gọi là cường độ chịu nén. Cường độ chịu nén so với áp lực sinh ra hiệu quả. Cường độ chịu nén càng lớn thì hiệu quả của áp lực càng rõ ràng”

“Họ Trương kia, cậu dừng kéo xa chủ đề ở đây!” Tấn Nguyên Uy kêu.

“Đừng vội.” Trương Thác khoát tay áo: “Tôi đã quan sát phòng của nhà họ Tân, từ lầu một thông lên cầu thang kiểu xoắn ốc lầu hai, tổng cộng có hai mươi chín bậc thang. Giữa từng bậc hang có một khe hở mười centimet. Nói cách khác, độ cao từ lầu một tới lầu hai, cộng thêm mặt phẳng nền nhà lầu một thì vừa hay cao ba mét. Còn lầu hai cách nóc phòng là hai mét bảy. Tôi đã quan sát độ cao thực tế của biệt thự này là sáu mét rưỡi. Nói cách khác, giữa lâu một và lầu hai ít nhất có khoảng trống với độ cao đạt tới một mét”

“Anh muốn nói cái gì?” Một người nhà họ Tân mở miệng: “Hai căn phòng nhỏ này là do chúng tôi làm. Vì để làm cho vững chắc mà giữ khoảng không gian một mét với xà nhà, có vấn đề gì sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.