Con Rể Quyền Quý

Chương 1579:




Chương 1579:

Mười giờ tối.

Chịu đựng cả một đêm nên Lâm Ngữ Lam đã nằm im trên giường không nhúc nhích nữa.

Trương Thác lặng lẽ bước ra khỏi phòng, không dám gây ra tiếng động, sợ quấy đến người phụ nữ đang nghỉ ngơi.

“Lão đại” Trước khuôn viên biệt thự có một chiếc Aston Martin đang dừng ở đấy, Bạch Trình dựa vào thân xe ngậm điếu thuốc.

“Đến chỗ khác rồi nói” Trương Thác ra hiệu dừng lại với Bạch Trình.

“Lên xe”

Aston Martin phát ra tiếng gầm rú của động cơ và biến mất trước biệt thự.

Trong một quán bar nhỏ vắng vẻ, Trương Thác và Bạch Trình ngồi vào một cái bàn nhỏ, trên bàn bày một ít đồ ăn nhẹ.

“Lão Đại, Đức Lăng nói Kiều Đức đã đến gặp ông ta vài tháng trước.”

“Kiều Đức… Trương Thác híp mắt: “Trận đầu tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Anh ta thật sự có mục đích khác”

Kiều Đức là hội trưởng của Vương Hội.

“Lão Đại, sau trận chiến đó đã xảy ra chuyện gì vậy?” Bạch Trình nghi ngờ hỏi, “Lúc đó có nhiều người nói anh và Kiều Đức cùng bị thương nặng, hoàn toàn bị phế bỏ trong trận, mà anh đã trực tiếp mất mạng, chúng tôi đều nói là anh mai danh ẩn tích, nhưng còn Kiều Đức thì sao, anh ta giống như là đang ở bên ngoài, bản thân bị thương nặng sao?”

Trương Thác dựa vào ghế lặng lẽ nhìn lên trần nhà, một lúc sau mới nói: “Trận chiến đó, bề ngoài thì giống như là tôi thắng anh ta, nhưng tôi biết, người thắng cuối cùng, lại là anh †a, anh ta mượn tay tôi, mang Vương Hội rút lui khỏi thế giới ngầm”

Bạch Trình lắc đầu: “Lão Đại, tôi không hiểu”

Trương Thác cười cười nói: “Lúc bắt đầu, Kiều Đức chỉ có thể ôm giận mà thôi, chẳng qua là lúc đó anh ta chỉ có thể dựa vào một phương pháp để truyền lại khí thôi, bản thân không thể nào chống cự nổi, nhưng đủ để chứng minh, anh ta biết đến cái đồ vật đó nhiều hơn so với tôi, Vương Hội tồn tại đã mấy trăm năm, tình hình bên trong sâu xa, chúng ta không thể nào biết hết được”

“Khó trách” Bạch Trình giống như đã hiểu ra: “Lúc trước Lão Đại và Kiều Đức đánh nhau một trận, toàn bộ Vương Hội giống như bị ngâm nước mà co lại, người ngoài nhìn vào cứ nghĩ bị chúng ta chèn ép, thật ra là chúng ta không có động vào một chút nào nào đến Vương Hội, mà chính Vương Hội cố ý đến bên cạnh chúng ta, bọn họ, bọn họ chèn ép lên nền kinh tế của thế giới, chính là muốn đòi mạng anh, mà bọn họ, còn có thể lợi dụng cơ hội này mà tách ra ngoài. Quân Vương tính xem nên làm thế nào?”

“Chuyện này phải hỏi anh” Trương Thác cầm ly rượu trên bàn lên: “Anh biết được chuyện gì từ miệng Đức Lăng rồi?”

Bạch Trình nhìn quanh bốn phía, sau đó nhỏ giọng nói: “Lão Đại, anh có từng nghe qua đến kế hoạch mời thần chưa?”

“Mời thần?” Trương Thác nghỉ ngờ hỏi lại.

“Đúng” Bạch Trình gật đầu: “Đức Lăng nói, Kiều Đức sau khi tới tìm ông ta, để cho ông ta giúp đỡ tìm kiếm đồ vật gì đó, mấy thứ kia cũng đều có tuổi đời rất lâu rồi, Kiều Đức lấy được mấy thứ đẳng sau, nhưng còn muốn cướp đồ vật gì đó trên tay Vương Hội, nói là phải làm sống lại thần linh cổ đại gì đó “

“Nói hươu nói vượn.” Trương Thác rõ ràng không tin mấy chuyện này, sống lại? Thần linh?

Tuy răng bây giờ Trương Thác có chút sợ hãi đối với thế giới bên ngoài, biết thế giới trước mặt mình không đơn giản đến như vậy, nhưng vừa nói thần linh sống lại, tuyệt đối là chỉ có bịa chuyện linh tỉnh.

“Lão Đại, Đức Lăng nói, thời cổ đại có rất nhiều người mạnh sinh sống, chỉ là dân dần biến mất ở giữa dòng sông, nhưng không phải thật sự chết đi, chỉ là đang ngủ say, bọn họ đang đi tìm một thế mới, đến lúc đó sẽ tỉnh lại từ cơn ngủ say, Đức Lăng nói, thế giới này đã muốn thay đổi, những thứ được khai quật dưới thời Lâu lan là sự trung gian đầu tiên giữa trời và đất kể từ khi thế giới này thay đổi. Chúng rất quan trọng. “

“À” Trương Thác khẽ cười: “Giả thần giả quỷ”

“Đúng thật là giả thần giả quỷ” Một giọng nói nũng nịu vang lên: “Những lời bọn họ nói, tất cả đều là giả đó, anh Thác à”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.