Con Rể Quyền Quý

Chương 1541:




Chương 1541:

“Có phải là đang xem chúng ta như những thằng ngu không?”

Một người lên tiếng nói: “Cũng may hắn ta hôm nay không đưa ra cho tôi đề nghị này, nếu không tôi nhất định sẽ chửi cho cậu ta một trận”

“Nào, chuẩn bị xem kịch hay. Mọi người đoán xem lần này Lâm Thị sẽ lỗ vốn bao nhiêu? Một trăm tỷ? Một trăm năm mươi tỷ?

“Vào lúc đó gía giao dịch mảnh đất này cho chúng ta là mười lăm triệu chín trăm một mét vuông, tổng cộng có hơn bốn mươi ngàn mét vuông, hiện tại Lâm Thị có thể bán với giá mười lăm triệu một mét vuông thì quá phi thường rồi”

“Mười lăm triệu? Anh nghĩ rằng với tình hình hiện giờ, ai có thể bỏ ra số tiền mười lăm triệu để mua mảnh đất này chứ, tôi nói rằng mười bốn triệu rưỡi là nhiều nhất”

Mười bốn triệu rưỡi, nghe có vẻ như ít hơn mười lăm triệu chín trăm nghìn nhưng đặt nó trên mảnh đất hơn bốn mươi ngàn mét vuông lại là một khoảng cách hàng chục tỷ!

“Mười bốn triệu rưỡi cũng còn nhiều quá. Mười ba triệu rưỡi”

“Mười ba triệu rưỡi còn khó lắm. Các vị cũng là người làm bất động sản. Mọi người cảm thấy rằng bản thân nếu như lấy miếng đất này thì sẽ bỏ ra bao nhiêu tiền mới chấp nhận được?”

“Tôi cũng giống như vậy. Mười hai triệu là nhiều nhất, còn thêm nữa thì tôi không chấp nhận được”

“Nhìn xem xem, Lâm Thị lân này chắc chắn sẽ khóc vì lỗ vốn. Thật đáng tiếc, một người phụ nữ sắc sảo như Lâm Ngữ Lam sao lại có thể tìm ra một tên ngu ngốc như vậy chứ!”

Một đám người ngồn trên hàng ghế nói chuyện xôn xao.

Thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng cười chế nhạo.

Cuộc đấu giá mảnh đất này diễn ra không bao lâu, mức tiền đấu giá cũng không khác với suy đoán của giám đốc Ngô là bao nhiêu. Khi giá đấu giá lên tới năm trăm năm mươi tám tỷ sáu trăm triệu, tuyệt nhiên không một ai đấu giá nữa.

“Năm trăm năm mươi tám tỷ sáu trăm triệu lần thứ nhất!”

Người đấu giá trên sân đấu giá xác nhận lại sau một hồi lâu không có ai lên tiếng.

Năm giây sau, vẫn không có ai lên tiếng, người đấu giá tiếp tục nói và giơ cao cây búa gỗ nhỏ trong tay lên: “Năm trăm năm mươi tám tỷ sáu trăm triệu lần thứ hai”

Ngay lúc này chỉ cần người đấu giá hô lên lần thứ ba và gõ cây búa gỗ nhỏ trong tay xuống thì mảnh đất kia sẽ nhanh chóng được đấu giá thành công.

Giám đốc Ngô và những người khác ngồi ung dung trên ghế với nét cười trên môi.

“Được rồi được rồi, chúng ta nên đi lấy tiền thôi”

“Ha ha, lần này Lâm Thị lỗ to rồi. Thật sự là muốn đi xem vẻ mặt người chồng ngốc nghếch của Lâm Ngữ Lam quá đi mất”

Mọi người ngồi trên ghế đều để lộ ra sự vui sướng hả hê.

“Tôi hình như đã thấy biểu hiện trên nét mặt tên chồng đầu óc có vấn đề của Lâm Ngữ Lam đó rồi. Hiện giờ chắc chắn gương mặt cậu ta khó coi như mẹ vừa chết vậy”

“Tên đầu óc có vấn đề đó lại còn muốn tăng giá, ha ha ha”

“Đi thôi đi thôi, đi thu tiền thôi”

Trên hàng ghế, trên mặt tổng giám đốc Ngô và những người khác đều mang theo vẻ giễu cợt nhưng nếu nhìn kĩ sâu trong ánh mắt lại chính là sự ghen ghét đố kị.

Lâm Thị không chỉ là một doanh nghiệp đứng đầu ở Châu Xuyên thậm chí là cả Tây Hạ, Lâm Ngữ Lam được mệnh danh là người đẹp nhất Châu Xuyên, hiện giờ đã là một người phụ nữ, không có tên đàn ông nào lại không ganh tị với chồng của cô. Những người này hiện giờ đều đang xem thường Trương Thác, hơn thế nữa trong lòng còn chua xót ganh tị.

“Năm trăm năm mươi tám tỷ sáu trăm triệu lần thứ ba!”

Trên sàn đấu giá, người đấu giá lại lên tiếng, đồng thời, chiếc búa gỗ nhỏ trong tay anh ta cũng hướng về phía trước sắp gõ xuống mặt bàn.

“Năm trăm bảy mươi tỷ!”

Ngay khi chiếc búa gỗ nhỏ trong tay người đấu giá sắp rơi xuống, một giọng nói vang lên, đến từ phía Bạch Bào Nhân ngồi trên hàng ghế.

Ngay khi nhìn thấy chiếc búa trong tay người đấu giá sắp rơi xuống, giọng nói này vang lên ngay lâp tức, anh ta lập tức buông tay, quăng chiếc búa sang một bên tránh để chiếc búa gỗ gõ xuống mặt bàn. Cú gõ này biểu hiện việc thành giao đấu giá nhưng giữa giá mới với giá anh ta vừa gọi ra có sự chênh lệch đến tận ba mươi tỷ. Nếu chiếc búa này gõ xuống anh ta cả đời này cũng đền không nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.