Con Rể Quyền Quý

Chương 1255:




Chương 1255:





“Lão đại, chị gái đó cũng là bạn của anh đúng không, cô ấy vì anh mà vừa rồi suýt nữa đã cho nổ tung cả cái hang động này luôn rồi” Vị Lai chỉ vào Hàn Như Ôn nói.





Trương Thác nhìn sang, thoáng qua đã thấy trên cơ thể của Hàn Như Ôn đầy ngòi nổ, vào một khoảnh khắc như thế này, trong lòng của Trương Thác chợt trào ra một cảm giác mắc nợ mãnh liệt.





Đối với Hàn Như Ôn, tình cảm của Trương Thác dành cho.





cô vẫn luôn không thể nào nói rõ ra được, ban đầu hai người bọn họ ở bên nhau chỉ là việc ngoài ý muốn, ngay cả Trương Thác cũng không ngờ rằng Hàn Như Ôn lại làm ra một việc cực đoan đến như vậy.





“Hàn Như Ôn” Trương Thác nhếch mép, nhưng không biết nên nói gì mới tốt.





“Chưa chết là được rồi, bà cô còn tưởng rằng anh đã chết”





Hàn Như Ôn nén lại sự khích động trong mắt, cố ý lộ ra dáng vẻ không để tâm, nhưng cơ thể lại không ngừng run rẩy của cô vào lúc này đã bán đứng việc cô đang hưng phấn biết bao nhiêu.





Cơ thể đã chết của một vị Thần Phạt Sử tràn đây những sợi tơ màu xanh da trời cũng không còn nữa.





Con hổ mắt xếch trán trắng ở trước mặt Bạch Giang Nam gầm lên một tiếng.





“Không thể nào! Không thể nào được!” Chu Lộc Lam lắc đầu: “Đích thân tôi đã nhốt cậu vào trong nhà lao địa ngục, làm sao mà cậu có thể đi ra được, chuyện này là không thể!”





“Sư đệ, cậu thật sự bị tống vào nhà lao địa ngục sao?”





Bạch Giang Nam lên tiếng nói.





“Chuyện này lát nữa hãng nói” Trương Thác cười nhẹ: “Giải quyết chuyện trước mắt trước đã, ai có thể nói cho tôi biết những người này là ai không”





“Lão đại, ba tên đó đều là người của thị tộc, Chúc Thị, Tiêu Thị và Tô Thị, Tô Thị đã lật đổ địa vị nhà họ Tô rồi!” Bạch Trình nói: “Chị dâu… à không, chị Lâm trước đây cũng đã bị bọn họ khống chế “Ồ, người của thị tộc” Trương Thác gật gật đầu, ánh mắt liếc nhìn đối phương rồi cất lời: “Tôi tính toán một chút, hội Thần Ẩn có năm người, thị tộc tám người, tổng cộng có mười ba cảnh giới ngưng khí, ngoài ra không được tính vào trong đó.”





“Cậu là Trương Thác?” Tô Văn Việt lên tiếng nói: “Tô Thị tôi không hề có mâu thuẫn gì với cậu”





“Tiêu Thị tôi cũng đã tự hỏi bản thân nhưng không có bất kỳ liên hệ nào với đảo Ánh Sáng của lão đại” Tiêu Minh Đức cũng mở miệng.





Một người có thể truy sát cai ngục chạy khắp nơi khiến bọn họ cảm nhận được một áp lực rất to lớn.





Trương Thác không có nói chuyện, sau lưng anh, mười ba thanh trường kiếm màu vàng sẫm đang chậm rãi ngưng tụ thành hình.





Mười ba thanh trường kiếm màu vàng sẫm ngưng tụ sau lưng Trương Thác, đang nhắm vào tám thị tộc cùng với năm cường giả cảnh giới ngưng khí của hội Thần Ẩn.





Một người đang khóa chặt cả mười ba người của cảnh giới ngưng khí! Hùng mạnh chính là như thế nào? Đây chính là hùng mạnh!





Mười ba thanh trường kiếm màu vàng sẫm vây quanh thân mình, mặc dù Trương Thác không nói lời nào nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được sự độc đoán xen lẫn trong động tác của anh.





Bạch Trình và những người khác khi nhìn những thanh trường kiếm màu vàng sẫm này đều cảm nhận được một loại áp lực không thể giải thích rõ.





“Tôi tưởng rằng tôi sắp đuổi kịp lão đại rồi, nhưng kết quả lại phát hiện tôi vẫn còn quá yếu” Bạch Trình lắc đầu.





Bạch Giang Nam nhìn những thanh trường kiếm màu vàng sãm đang vây quanh Trương Thác liền lộ ra vẻ mừng vui thanh thản.





Người của thị tộc và cả người của hội Thần Ẩn đều nhìn Trương Thác với vẻ mặt nặng nề, bọn họ đều cảm nhận được một luồng khí thế khiến bọn họ phải hoảng sợ khiếp vía từ những thanh kiếm dài màu vàng sẫm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.