Con Rể Quyền Quý

Chương 1063:




Chương 1063:





Đường Chí Nam giơ ngón tay cái lên cho Trương Thác: “Cậu nhóc, cậu khá lắm, để tôi xem chuyện gì đang xảy ra với cậu!”





Đường Chí Nam sau khi nói xong, lắc lắc cánh tay, sải bước rời đi.





“A, có chuyện gì vậy?” Hai người bạn của Đường Chí Nam hỏi lớn khi thấy anh bước qua với biểu cảm khó coi.





“Không sao” Đường Chí Nam lắc đầu, trong mắt hiện lên ận ý: “Liên hệ với một ít người, chờ ngày đứa nhỏ này mở cửa hàng, cho nó một trận đi!”





Ngay sau đó, cảnh sát đã tới và xử lý vết xước trên chiếc xe ở lối vào cửa hàng của Trương Thác, đồng thời nhận định Trương Thác phải chịu trách nhiệm bồi thường và vận chuyển chiếc xe đến cửa hàng sửa chữa để sửa chữa.





Sau khi cảnh sát phán đoán xong, Đường Chí Nam sải bước chạy tới, vội vàng nói với cảnh sát: “Chiếc xe này, tất cả các bộ phận đều phải thay thế nguyên bản, tôi phải tự mình tìm tiệm sửa chữa!”





“Vâng” Cảnh sát đến phân xử vụ tai nạn gật đầu, đây là quyền bình thường của công dân.





Đường Chí Nam chế nhạo, vừa rồi anh ấy gọi điện cho một người bạn đến tiệm sửa xe của mình, định đưa xe vào sửa chữa thì anh ấy sẽ đại tu lại từ đầu đến cuối, một số phần cứng đã cũ kỹ đã bí mật tháo rời và thay thế. Tất cả các phụ kiện trong danh sách đều được nhập khẩu, sử dụng loại đắt nhất và tốt nhất! Tốt hơn so với một trong những chiếc xe ban đầu của mình!





Một chiếc xe kéo đến đây và kéo chiếc Land Rover của Đường Chí Nam đi để sửa chữa.





Đường Chí Nam nằm nhàn nhã trên chiếc ghế xích đu trước cửa hàng, chờ đợi vẻ mặt tiếc nuối của Trương Thác.





Hơn mười phút sau, điện thoại của Đường Chí Nam đột nhiên vang lên.





“Nghe đây hai Dũng.”





Hai Dũng tiệm sửa xe Đường Chí Nam quen biết.





“A, anh có bảo hiểm cho chiếc xe của mình không?” Lời nói của hai Dũng đầy lo lắng.





“Bảo hiểm? Tại sao phải mua thứ đó?” Đường Chí Nam cười khinh thường: “Tôi vừa điên mới đóng, mà có chuyện gì sao?”





“Xong rồi, xong rồi, anh nên gọi cảnh sát đi!”





“Báo cảnh sát? Cảnh sát kiểu gì?” Đường Chí Nam vẻ mặt khó hiểu.





“Không phải anh cho tôi dắt xe ra khỏi kho để tháo rời để thay linh kiện à?” hai Dũng nói.





“Ừ, anh sẽ tháo dỡ xong, đến lúc đó tất cả sẽ đổ lên đầu đứa trẻ đó, phải không?” Đường Chí Nam chửi rủa.





“Chí Nam, có một nhóm người vừa xông vào cướp xel”





Giọng điệu đầy khóc lóc của hai Dũng.





“Cái gì Đường Chí Nam từ trên ghế xích đu nhảy dựng lên: “Xe bị cướp!”





“Ừ, Chí Nam, chúng ta có thể làm gì với chuyện này?” hai Dũng lo lắng dậm chân.





“Đúng vậy! Đương nhiên là gọi cảnh sát!” Đường Chí Nam hét lên.





“Đúng… Nhưng chúng ta cùng cảnh sát nói cái gì, tháo rời bộ phận?” hai Dũng lúc này mới ngẩn ra.





“Mẹ kiếp!” Đường Chí Nam trực tiếp cúp máy, ủ rũ nhìn Trương Thác, nếu không phải đứa nhỏ này, chuyện này sao có thể xảy ra với anh ta? Tất cả đều là do anh ta!





Lần này, Đường Chí Nam thật sự không trách oan Trương Thác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.