Con Rể Là Thần Y

Chương 70:




Lâm Thần đang đứng nghe điện thoại của Từ Ly ở trước cửa tiệm thuốc của nhà họ Từ. Đúng lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi lạ mặt đang nhìn Lâm thần với vẻ mặt khinh bỉ, như thể Lâm Thần vừa làm chuyện gì đó rất đáng xấu hổ vậy.
“ Anh có chắc muốn biến tiệm thuốc này làm chi nhánh cho bên anh không? Ở trong này, tôi có thể tiến hành thêm một số phương pháp cách âm, hẳn là có hiệu quả rất tốt. ”
Từ Ly vẫn có chút không nỡ đem tiệm thuốc biến thành một chi nhánh của trung tâm thương mại. Dù sao, tiệm thuốc này cũng nằm ở vị trí đắc địa, là nơi đông đúc nhất của Sùng Châu. Bất kể đi ra hay đi vào trung tâm thương mại thì đều phải đi qua tiệm thuốc này.Hằng năm, tiệm thuốc vẫn luôn đứng đầu danh sách những cửa hàng đạt doanh thu cao.
Lâm thần cũng biết được suy nghĩ của Từ Ly, cô ấy là một doanh nhân đương nhiên cô sẽ chú trọng vào lợi ích, đáng tiếc là cô ấy lại xem nhẹ một số điều còn quan trọng hơn cả lợi ích.
“ Cô đã nghe nói đến một câu nói được khắc trong căn phòng cổ: ‘nước không sâu mà có rồng tất sẽ thiêng’ câu này tôi muốn nói với cô, cửa hàng chủ lực của chúng ta không nhất thiết phải ở chỗ tập trung đông người nhưng loại thuốc mà chúng ta nghiên cứu nhất định phải tạo được tiếng vang lớn. Trong thời gian này tôi sẽ làm việc tại cửa hàng để nắm rõ tình hình, hoạt động buôn bán của cửa hàng.”
Sở dĩ lý do khiến Lâm Thần làm điều này là bởi vì anh cho rằng làm như vậy có thể khiến cho gia nghiệp của Ngưng Thần dược phát triển và mở rộng có sức ảnh hưởng ở Sùng Châu. Anh tin rằng với kỹ thuật và công nghệ tiên tiến của Ngưng Thần thì trong tương lai thuốc mà Ngưng Thần nghiên cứu chắc chắn sẽ được nhiều người biết đến.Một lý do nữa khiến Lâm Thần ở lại đây chính là anh muốn tìm một công việc ổn định anh không muốn phải ngồi một chỗ rồi chỉ đạo nhân viên nữa. Hằng ngày niềm vui của anh chính là chính là ở phòng nghiên cứu thuốc của Ngưng Thần. Đây là nơi thích hợp nhất để Lâm Thần có thời gian rèn luyện nâng cao trình độ của bản thân.
“ Vậy được, tôi sẽ làm theo yêu cầu của anh dù sao thì tôi cũng chỉ là trợ lý của anh.”Từ Ly vẫn có chút không hài lòng với quyết định của Lâm Thần, tuy nhiên cô vẫn đồng ý làm theo yêu cầu của anh bởi vì trong tiềm thức của cô sự lựa chọn Lâm Thần không bao giờ sai.
Lâm Thần cũng cảm nhận được sự bất mãn của Từ Ly, nhưng anh không bận tâm bời vì trong công việc khó có thể tránh khỏi mâu thuẫn với nhau, nếu không nói ra bản thân sẽ không biết phải nên làm như thế nào?
Sau khi cúp máy,Lâm Thần chỉ đứng ngoài xem dòng người qua lại trước cửa hàng một chút rồi lập tức rời đi, đối với ngành dịch vụ vẫn nên để Từ Ly đến kiểm tra thì tốt hơn. Điều khiến cho Lâm Thần vô cùng bất ngờ là trong lúc chuẩn bị rời đi anh phát hiện có một người đàn ông lạ mặt đứng chờ anh với vẻ mặt không được vui vẻ cho lắm.
“Anh bạn, giả vờ đủ rồi thì có phải anh nên trở về nhà đi ngủ hay sao?
Lâm Thần lắc đầu không thể nói nên lời, bất đắc dĩ anh phải quay người nhìn về phía hiệu thuốc Từ Gia vẫy tay gọi nhân viên phục vụ. Những người này đều đã trải qua quá trình huấn luyện đặc biệt chỉ cần nhìn bộ trang phục có vẻ đơn giản của anh đang mặc trên người thôi họ cũng nhận ra là những thứ đồ xa xỉ đó đều được làm bằng thủ công vô cùng tinh tế chỉ thế thôi bọn họ cũng đã nhận ra anh là người thuộc giới thượng lưu.
“ Xin chào, tôi có thể giúp gì cho anh không?
Người này vốn dĩ đã sớm để ý tới Lâm Thần dù sao anh đã đứng trước cửa tiệm thuốc một lúc lâu nhưng không hề vào trong xem nếu không phải là vì thấy anh ấy là người giàu có thì anh ấy cũng bị đuổi đi từ lâu rồi.
“Các cậu nên biết ông chủ của các cậu là ai phải không?” Lâm Thần giận dữ hỏi.
Người phục vụ gật đầu trả lời: “ Tôi biết, cô chủ của chúng tôi là người nhà họ Từ ở thành phố Sùng Châu...”
Người phục vụ chưa kịp dứt lời đã bị Lâm Thần giơ tay cắt ngang, anh ta liếc nhìn người đàn ông lạ mặt kia rồi lại nhìn Lâm Thần xem anh định làm cái gì.
Lâm Thần buồn bực nói: “ Tôi đủ biết cô chủ của các cậu là ai,là Từ Ly phải không? Nào còn bây giờ cậu với người này hãy giải thích cho tôi đi.”
Vừa dứt lời, Lâm Thần liền lái xe rời đi, anh không muốn phải ở cùng những người này. Anh không thể nào giải thích được tại sao mình lại trở thành chướng ngại của tiệm thuốc. Rõ ràng tiệm thuốc của nhà họ Từ cũng chính là sản nghiệp của anh, sao anh lại có thể là chướng ngại chứ? Cũng bởi vì thấy người đàn ông lạ mặt này khá quan tâm đến tiệm thuốc của Từ gia, anh mới gọi phục vụ đến để giải đáp thắc mắc của anh ta. nếu anh ta thông minh chắc hẳn ông ấy sẽ biết Lâm Thần với cô chủ của hiệu thuốc quen biết nhau và anh ta sẽ nhận ra cuộc điện thoại vừa rồi của Lâm Thần không phải là giả vờ.
Giấy phép sử dụng sẽ được cấp vào tuần tới, vì vậy không còn nhiều thời gian cho Lâm Thần. Cho nên sau khi rời trung tâm thương mại anh ấy đã lái xe đến cửa hàng hoạt động kém nhất của trong những năm gần đây.
Cửa hàng này nằm ở ngoại ô thành phố là một trong những nơi tập trung nhiều hiệu thuốc và nhiều phòng khám nhỏ lẻ, điều này đã khiến cho chi nhánh ngoại thành của Từ gia nhiều năm gần đây doanh thu luôn tụt dốc, suýt nữa cuộc họp cuối năm ngoái cũng không thể diễn ra.
Sở dĩ Lâm Thần chọn cửa hàng này là bởi vì nó nằm ở vùng ngoại ô một trường học tương đối yên tĩnh xung quanh có rất nhiều phòng khám và có một ngôi trường cấp 3, rất thích hợp để Lâm Thần chẩn đoán bệnh tình.
Trên đường đến ngoại ô thành phố anh nhìn thấy biển báo cấm bấm còi, điều này vừa giúp học sinh ở đây tập trung vào việc học vừa làm anh cảm thấy nơi đây rất phù hợp với công việc của anh bây giờ.
Tuy nhiên ở đây rất là khó tìm được nơi đỗ xe, điều này khiến cho Lâm Thần mất rất nhiều thời gian để tìm được một chỗ để đỗ được chiếc xe của anh. Sau này ở đây, anh phải chuyển sang sử dụng một chiếc xe nhỏ hơn thuận tiện cho việc đi lại.
Nhưng trước đó Lâm Thần phải nắm được tình hình cụ thể của chi nhánh ngoại thành này, anh phải hiểu rõ sự cạnh tranh giữa các chi nhánh của Dược gia Từ gia rất khốc liệt,hơn nữa Từ Ly cũng đưa ra hệ thống thưởng phạt rõ ràng.Vừa đặt chân đến cửa chi nhánh một bầu không khí tĩnh lặng bao trùm lấy Lâm Thần, có vẻ việc kinh doanh ở đây thật sự không tốt.
Hệ thống thưởng phạt của Từ Ly bao gồm phần trang trí của từng chi nhánh. Cửa hàng hoạt động tốt hơn, trang trí mới sẽ được xếp hạng cao hơn hàng năm, và những chi nhánh có thành tích kém hơn về cơ bản sẽ phải cố gắng hai hoặc ba năm để có thể tham gia cuộc thi.
"Núi không cao thì có tiên sẽ thiêng, nước không sâu thì có rồng tất sẽ linh." Nhìn bề ngoài của cửa hàng có vẻ cũ kỹ, Lâm Thần chợt nhoẻn miệng cười, anh nhớ lại những gì đã nói với Từ Lý lúc trước, trong lòng đột nhiên có linh cảm chi nhánh ở ngoại thành này trong tương lai anh ấy sẽ biến nó thành cửa hàng nổi tiếng ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.