Con Rể Là Thần Y

Chương 198:




Lâm Thần luôn cảm thấy mẹ chồng này có chút không đúng, dựa theo bộ dáng mẹ chồng trọng nam khinh nữ như vậy mà nói, hẳn là đã sớm biết giới tính của đứa nhỏ mới đúng.
Nhưng bây giờ lại bày ra bộ dạng rất ngạc nhiên.
Hơn nữa, chỉ là kinh ngạc, cũng không có phẫn nộ.
Bình thường những người bị lừa gạt, đại đa số ngoại trừ kinh ngạc ra nhiều hơn chính là phẫn nộ.
“Bạch Cốt.”
Lâm Thần gọi Bạch Cốt lại rồi nói: “Đi theo bà già đó đi. Tôi muốn xem bà ta định làm cái quái gì.”
Bạch Cốt gật gật đầu, nhưng trước khi đi có chút nghi hoặc hỏi: “Anh đang lo lắng bọn họ sẽ nháo một trận sao?”
“Không, nếu chỉ là vấn đề nháo trong bệnh viện, tôi vẫn có thể giải quyết được.” Lâm Thần trầm tư nói: “Chỉ sợ đây không chỉ là một trận náo loạn đơn giản như vậy.”
Thì ra là như vậy, Bạch Cốt gật gật đầu, xoay người liền đi theo.
Không đến vài giờ, liền thấy Bạch Cốt trở về.
“Cậu làm sao vậy?”
Nhìn thấy Bạch Cốt trở lại với vẻ mặt đầy tức giận, Lâm Thần liền biết rằng anh ấy chắc chắn đã phát hiện ra điều gì đó rất khủng khϊếp.
“Anh bị người ta tính kế rồi.” Bạch Cốt uống một ngụm nước lớn, nhìn Lâm Thần nói: “Sau khi bà ta ra ngoài, liền đi gặp một người. Người đàn ông đó đã trực tiếp cho bà ta một số tiền rất lớn. Để cho bà ta đừng quan tâm đến người con dâu đó, tốt nhất là nghĩ biện pháp để con dâu bà ta chết luôn trong bệnh viện chúng ta.”
Lâm Thần vừa nghe đến câu đầu tiên là liền hiểu rõ mọi chuyện. Dù sao cũng là chuyện cây to hút gió, bị nhắm tới chỉ là vấn đề thời gian, cũng không phải chuyện lạ lùng gì.
Chẳng qua, vì nhằm vào anh mà lại hủy đi một mạng người thì có chút không đáng.
“Chuyện gì đã xảy ra ở đó?” Lâm Thần hỏi: “Cậu có nhìn rõ xem người đó là ai không? ”
Bạch Cốt lắc đầu nói: “Nhìn không rõ lắm, tôi không biết có phải hắn cố ý để cho tôi không nhìn rõ ràng hay không. Dù sao, khi tôi định cố gắng đuổi theo, hắn ta đã biến mất.”
Chẳng lẽ, là người đàn ông đó sao?
Lâm Thần trong lòng nghĩ như thế này, chẳng lẽ vì thấy anh không có ý định gia nhập cùng bọn họ, lại nhất thời không nhịn được.
Cho nên, anh ta liền lên kế hoạch trước tiên làm cho bên trong tan rã, chờ đến khi bệnh viện bị đóng cửa, sau đó lại đem anh thu về dưới trướng.
Trường hợp đó cũng không phải là không có.
Nhưng với tính cách của người đàn ông đó, không cần thiết phải làm như vậy.
Chuyện có thể động thủ, bọn họ sẽ không làm những việc dài dòng, càng sẽ không dùng cái bẫy lớn như vậy để chờ anh chui vào.
Việc này khó có thể xảy ra.
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào?” Giang Ngưng đau đầu sau khi nghe Bạch Cốt đứng bên cạnh báo cáo: “Chi phí cho một ngày dành cho thai phụ là mấy ngàn. Nếu cô ấy định nằm đây một hai tháng, vậy thì chẳng lẽ chúng ta… Chậc!”
Lâm Thần đương nhiên biết Giang Ngưng đang khó xử, nếu chỉ là làm loạn trong bệnh viện thông thường, tốt xấu gì còn có lý do để bảo vệ danh tiếng.
Mà lần này bọn họ trái lại còn không muốn nghe, không thèm hỏi bất cứ lời gì từ bác sĩ, cái gì cũng không làm, so với náo loạn bình thường càng khiến người ta đau đầu hơn.
“Em đừng lo lắng, anh đi hỏi thăm một chút đi.” Lâm Thần an ủi Giang Ngưng một chút, sau đó đi đến phòng bệnh, nhìn người thai phụ trên mặt mới có chút huyết sắc, có chút đồng tình nói: “Mẹ chồng cô mặc kệ cô, vậy chồng cô đâu?”
Lâm Thần không hỏi thì không sao, khi anh vừa mới hỏi, khuôn mặt người phụ nữ lập tức lộ ra dáng vẻ đầy buồn bã.
“Chồng tôi bị tai nạn xe hơi, mẹ chồng nói với tôi lần này đứa bé rất có thể là con trai. Vì vậy, cầu xin tôi tuyệt đối không được đi phá thai, để lại đứa con nối dõi cho nhà họ, vậy nên tôi đã đồng ý giữ lại đứa bé.”
Thấy vậy, Lâm Thần tiếp tục hỏi: “Còn bố mẹ của cô thì sao?”
“Tôi đi lấy chồng xa. Họ còn không biết tôi đã đến đây kết hôn.”
Thì ra vì không có ai nương tựa nên chỉ có thể đi theo mẹ chồng, mục đích gây sự như vậy là để cho đứa trẻ được sinh ra đời?
Lâm Thần nhìn người phụ nữ bộ dáng rất là thương cảm, cũng không tiện nói gì nhiều, chỉ ngồi ở bên giường bệnh, qua một lúc lâu mới mở miệng nói: “Nếu đã như vậy, cô còn định thay mẹ chồng cô tiếp tục che giấu sao?”
“Giấu cái gì?” Người phụ nữ nhìn Lâm Thần với vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Tôi không biết gì cả? Mẹ chồng tôi nợ anh tiền sao? ”
Lâm Thần nhìn dáng vẻ người phụ nữ tựa hồ thật sự cái gì cũng không biết, chỉ có thể thở dài một hơi hỏi: “Nếu cô thật sự không biết gì, vậy vì sao cô lại cùng mẹ chồng đến đây náo loạn?”
“Tôi không hiểu.” Người phụ nữ ngay lập tức giải thích: “Mẹ chồng tôi nói với tôi rằng, nếu tôi không đến đây gây rắc rối với bà ấy, các bác sĩ sẽ không quan tâm đến bệnh nhân như tôi. Trong trường hợp đó, tôi và con tôi sẽ ra đường sống. Vì vậy, tôi bắt buộc phải làm điều đó.”
Quậy cả nửa ngày, hóa ra lại là như vậy.
Lâm Thần gật gật đầu, suy nghĩ một chút xem nên giải thích như thế nào, lúc này mới mở miệng nói: “Mẹ chồng cô gặp một người thần bí, người thần bí kia cho mẹ chồng cô một khoản tiền, để cho bà ta không được quản cô cùng đứa con của cô nữa. Không chỉ vậy, mà còn nói rằng, tốt nhất là làm cho cô chết trong bệnh viện. Cái này, chắc cô không biết nhỉ?”
Người phụ nữ tựa hồ không muốn tin chút nào, cô ta nhìn Lâm Thần trong mắt tràn đầy nghi vấn.
“Như thế này đi.” Lâm Thần đưa cho người phụ nữ một cây kim rồi nói: “Cây kim này là được đúc từ bạc, nếu mẹ chồng cô cho cô ăn cái gì đó, cô tốt nhất là nên kiểm tra trước, sau đó mới ăn. Ngoài ra, các y tá và bác sĩ của chúng tôi đều sẽ có thẻ công tác. Cô nên quan sát cẩn thận thẻ cùng với khuôn mặt của họ rồi mới để họ tiêm thuốc cho cô, hiểu chưa?”
Lời nên nói cũng đã nói hết cả rồi, mặc kệ cô ta có tin hay không, Lâm Thần cũng đã tận sức.
Chẳng qua, người phụ nữ này thoạt nhìn thật sự là bộ dạng cái gì cũng không biết, điểm này miễn cưỡng khiến Lâm Thần an ủi một chút.
Nếu mẹ chồng và cả con dâu này cùng nhau ngoại hợp, vì lợi ích mà không màng đến sinh mệnh cùng đứa trẻ trong bụng mình.
Đó mới là điều đáng buồn nhất.
Ngày hôm sau, Lâm Thần vừa mới đến bệnh viện, liền nghe thấy tiếng người phụ nữ khóc.
“Có chuyện gì vậy?”
Người phụ nữ đem cây kim ném tới trước mặt Lâm Thần, chỉ thấy phía trên cây kim đã tối đen một mảnh, như thể nó đã bị nhiễm độc.
“Anh nói đúng!” Người phụ nữ cúi đầu tuyệt vọng nói: “Bà ấy thực sự đã bán tôi đi, hôm nay tôi sẽ xuất viện, trong thẻ ngân hàng của tôi vẫn còn một ít tiền, đủ để trả tiền viện phí, anh có thể nghỉ ngơi rồi. Hãy yên tâm về chuyện này đi.”
Lâm Thần không nói gì, hiện tại anh nói cái gì cũng đều là dư thừa. Chỉ là, anh rất kỳ quái, bà già kia so với trọng nam khinh nữ, lại càng yêu thích tiền tài hơn sao?
Trong khi Lâm Thần còn đang suy nghĩ về chuyện này, thì nghe được Giang Ngưng gọi anh qua, sắp xếp ca phẫu thuật tiếp theo.
“Lâm Thần, y thuật của anh đúng là càng ngày càng tiến bộ, chẳng qua thực hành vẫn còn kém một chút. Vậy nên, gần đây anh có thể phải chăm chỉ làm phẫu thuật thêm một chút đấy. Chỉ có như vậy, y thuật của anh mới tăng lên. Đến lúc đó, dù gặp phải những bệnh nhân có vấn đề khó giải quyết đến mức nào, anh cũng có thể giải quyết.”
Đối với Lâm Thần mà nói, đây quả thật là một biện pháp hiệu quả để nâng cao trình độ y thuật.
Suy cho cùng, kinh nghiệm lý thuyết dù tốt đến đâu cũng không thể bằng kinh nghiệm thực hành thực tế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.