Côn Luân Ma Chủ

Chương 461: Biến cố 2




Sở Hưu là người chứ không phải thần, là người thì sẽ có cảm xúc, sẽ bị ảnh hưởng tới khả năng phán đoán và phương thức làm việc của mình.
Có điều Sở Hưu cũng có ưu điểm hiếm có, đó là tự biết lấy mình, tự nhìn lại mình.
Phạm sai lầm thì phải nghĩ cách bù đắp, về sau phải nhớ kỹ, không thể tái phạm.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Sở Hưu không khỏi lóe lên ánh sáng lạnh.
Giờ việc Sở Hưu phải làm chính là bù đắp sai lầm của mình, hay nói theo lời Mai Khinh Liên, Sở Hưu phải lau sạch mông của mình, tránh thành ra lớn chuyện, bị những người khác phát giác.
Truyền nhân Ma Tâm Đường xuất hiện tại Đông Tề, Sở Hưu chỉ phái người báo cho Quan Tư Vũ một tiếng rồi trực tiếp lên đường tới Đông Tê.
Những chưởng hình quan khác ngoại trừ n Bá Thông hầu hết đều không ý kiến gì với việc Sở Hưu suốt ngày. chạy ra bên ngoài như vậy, còn n Bá Thông có ý kiến cũng vô dụng, Sở Hưu đã an bài quản lý thỏa đáng toàn bộ đất Quan Tây, hẳn có thể nói gì?
Hơn nữa chuyện lần này Sở Hưu hết sức coi trọng, hắn trực tiếp mang theo cao thủ cùng bọn Vương Song Đông vừa gia nhập dưới trướng mình ra ngoài, chỉ để lại ba phần mười số người ở lại đất Quan Tây giữ gìn trật tự.
Đông Tề quá lớn, Sở Hưu không biết truyền nhân Ma Tâm Đường kia rốt cuộc ở đâu.

Có điều chỉ cần thân trong giang hồ, muốn tìm người thực ra vẫn khá dễ dàng, có những người chuyên môn làm việc này, chính là Phong Mãn Lâu.
Ngày trước Sở Hưu bị người của Tụ Nghĩa Trang và Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành truy sát, người của hai phái này đã từng mượn lực lượng Phong Mãn Lâu để điều tra hành tung bản thân, gây ra rất nhiều phiền toái cho Sở Hưu. Có điều Sở Hưu cũng không có hận ý gì với Phong Mãn Lâu.
Phong Mãn Lâu chỉ đơn thuần là tổ chức buôn bán tình báo, ngươi đến mua thì ta bán, hắn đến mua ta cũng bán. Nói đơn giản hơn, Phong Mãn Lâu chỉ là một công cụ mà thôi, cho dù Sở Hưu muốn báo thù cũng chỉ tìm những kẻ cầm công cụ chứ không phải báo thù bản thân công cụ.
Trên giang hồ Phong Mãn Lâu có vô số phân đà, tại Bắc Yên cùng Tây Sở đều có phân lâu, còn tổng bộ lại tọa lạc tại Nam Lương Thành thuộc Đông Tề.
Đông Tề có hai thành thị phồn hoa nhất, một nơi đương nhiên là đô thành Đại Lương Thành, còn một nơi chính là Nam Lương Thành.
Chuyện dời đô vốn cực kỳ hiếm thấy, nhưng mấy. trăm năm trước không biết hoàng thất Đông Tề có ý tưởng điên rồ gì mà liên tục mời tông sư đạo môn thuộc. Chân Vũ Giáo, Thuần Dương Đạo Môn, Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ tới đô thành Đông Tề khi đó đo đạc phong thủy. Kết quả lại phán phong thủy tại Nam Lương Thành không tốt, vội vàng dời đô tới Đại Lương Thành.
Tạm thời không bàn chuyện tam đại cao thủ Đạo Môn có nhìn ra phong thủy không tốt hay không, Đông Tê đã lập quốc tại Nam Lương Thành bao lâu như vậy, giờ mới nói là phong thủy không tốt, vậy rốt cuộc trước. đây ai xem phong thủy?
Tóm lại người Đông Tê đều cho rằng hoàng thất nổi cơn điên, có điều dời thì cũng dời rồi, giờ người Đông Tề đã quen thuộc.
Ban đầu Nam Lương Thành còn chưa xuống dốc, vẫn rất phồn hoa, thậm chí sánh vai với Đại Lương Thành.
Tổng bộ Phong Mãn Lâu nẵm trong Nam Lương Thành, mỗi ngày đều có vô số tình báo giang hồ được. đưa tới đây, chuyện lớn chuyện nhỏ đều có, chỉ tiết tới không cách nào tưởng tượng nổi. Thậm chí ngay cả Đại Quang Minh Tự hôm nay cơm chay gồm những món gì cũng có tình báo đưa tới, đương nhiên người bình thường chẳng ai đi mua thứ tình báo vớ vẩn này.
Trong Nam Lương Thành, Sở Hưu dẫn theo đám người Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy vào thành, đi thẳng tới tổng bộ Phong Mãn Lâu.
Dù sao Đông Tề cũng không phải địa bàn của Sở Hưu, dưới trướng y có tới mấy trăm người, những người này phân tán ra còn tốt, nếu tập thể tiến vào Nam Lương Thành thì thật sự quá chói mắt.
Tổng bộ Phong Mãn Lâu nằm tại phía nam Nam Lương Thành, xung quanh hầu hết là giang hồ qua lại, đương nhiên chỉ có hai loại người, một là người buôn tin giang hồ, một là nhân sĩ võ lâm tới mua tin.
Tổng bộ Phong Mãn Lâu vô cùng hùng vĩ, đó là một tòa tháp cao với chín tầng.
Thật ra tháp chín tầng trên giang hồ không cao đến vậy, nhưng chín tầng của Phong Mãn Lâu còn cao hơn tháp mười tầng bình thường, không gian mỗi tầng hết sức rộng lớn.
Toàn bộ Phong Mãn Lâu không phải làm bằng gỗ mà dùng một loại vật liệu đá như bạch ngọc chế tạo thành, bên trên điêu khắc vô số đồ án thuật số tinh xảo, dáng vẻ vô cùng huyền ảo.

Sở Hưu vừa bước vào Phong Mãn Lâu, lập tức có võ giả Phong Mãn Lâu phát hiện Sở Hưu, ngây ra một chút rồi lập tức mỉm cười xán lạn nghênh đón: “Hóa ra là Sở Hưu Sở đại nhân của Quan Trung Hình Đường, Sở đại nhân muốn mua tin gì? Mời lên lầu.”
Những đệ tử đón tiếp này của Phong Mãn Lâu nổi danh linh mẫn, đối với bọn họ trong thời gian mười hơi thở nhận ra tướng mạo cùng thân phận của mười hạng đầu Long Hổ Bảng chỉ là kiến thức thông thường mà thôi.
Có một số người thậm chí có thể từ thực lực, tướng mạo, quần áo, cách nói chuyện, thói quen nhận ra xuất thân gốc gác của ngươi, vô cùng kinh khủng.
Sau khi dẫn Sở Hưu tới một phòng khách trên tầng sáu, đệ tử đón tiếp kia
cung kính hỏi: “Xin hỏi Sở đại nhân muốn mua tình báo ra sao? Liên quan tới tông môn thế lực hay là người?
Sở đại nhân xin hãy yên tâm, người của Phong Mãn Lâu chúng ta mặc dù nói ra được nhiều bí mật nhất nhưng cũng là những người có đạo đức nghề nghiệp nhất.
Những bí mật đó đều do người khác bán cho chúng ta chứ không phải chúng ta tìm hiểu ra từ miệng khách khứa.”
Sở Hưu gõ bàn nói: “Ta muốn tìm tin tức về một người, một tiểu nhân vật vừa xuất hiện tại Đông Tê, cần tất cả thông tin về hắn cùng vị trí tỉ mỉ.”
Võ giả kia gật đầu nói: “Xin Sở đại nhân chờ một lát, †a sẽ dẫn người tới.”
Nói xong võ giả đón khách đẩy cửa đi ra ngoài.
Có điều hắn vừa đi ra lại gặp phải một võ giả trung niên hơn năm mươi tuổi, người mặc áo đen.

Võ giả trung niên kia tướng mạo đoan chính nhưng giữa mi tâm lại là ấn ký màu đỏ dài, nhìn như con mắt thứ ba, hết sức quái dị.
Thấy người đến, võ giả phụ trách tiếp đón vội vàng nói: “Tham kiến Tề đại nhân.”
Võ giả này chính là phó lâu chủ phân lâu Bắc Yên của Phong Mãn Lâu, Tam Mục Thần - Tê Nguyên Lễ.
Lúc trước người gạt ý kiến mọi người xếp Sở Hưu vào Long Hổ Bảng chính là hắn.
Tê Nguyên Lễ lúc ở Bắc Yên có phần lười nhác, tin theo cách quản lý vô vi, không nghĩ tới phân lâu Bắc Yên lại phát triển không tệ, Tê Nguyên Lễ cũng nhân đó đắc chức, từ phân lâu Bắc Yên được điều về tổng bộ Đông Tê đảm nhiệm phó lâu chủ.
Mặc dù chức vị không thay đổi nhưng một là ở Bắc Yên, còn giờ lại là tổng bộ Đông Tề, quyền lực trong tay Tê Nguyên Lễ tăng lên không chỉ một cấp bậc.
Tê Nguyên Lễ gật đầu, vô thức hỏi: “Được dẫn lên Tầng thứ sáu cơ à, ai tới đây mua tin vậy?”
Phong Mãn Lâu cũng có phân chia cấp bậc, muốn mua một số tình báo phổ thông chỉ cần ở ba tầng dưới, giao dịch công khai là được.
Còn tầng bốn năm sáu chỉ mở ra cho những đại nhân vật có danh tiếng trên giang hồ, còn có phòng khách chuyên môn để bảo vệ bí mật cho khách khứa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.