Côn Luân Ma Chủ

Chương 429: Vô gian đạo 2




Trong Ngũ Độc Giáo thực lực của hắn không yếu, thật ra xét theo tu vi, Cửu Tương Tử đã sắp đạt tới cảnh giới nửa bước tông sư, trong số võ giả cùng cấp hiếm người thắng được hắn.
Nhưng giờ lại đụng phải khắc tỉnh, Cửu Tương Tử cũng cực kỳ uất ức, lúc trước hắn đã cố gắng tránh né đám hòa thượng Đại Quang Minh Tự, không ngờ lại gặp phải một kẻ đầu có tóc nhưng lại dùng võ công Phật môn!
Nghĩ tới đây, Cửu Tương Tử lại vô thức nhớ tới tiểu tử ghê gớm được Lục Tấn mang tới, có vẻ hẳn tên Lâm Diệp, tên kia cũng tỉnh thông võ công Phật môn!
Có điều không đợi Cửu Tương Tử nghĩ nhiều, hai tay Sở Hưu đã niết Đại Kim Cương Luân Ấn, luân phiên đánh về phía Cửu Tương Tử.
Trước đó trong Ma Đạo Hội Minh, Sở Hưu cần che giấu tung tích cho nên không sử dụng võ công tiêu chí của mình là Khoái Mạn Cửu Tự Quyết mà chỉ vận dụng Đại Kim Cương Thần Lực mà y mới học được.
Mặc dù uy năng của mấy pháp tướng do Đại Kim Cương Thần Lực ngưng tụ ra đều không yếu nhưng lại không thuận buồm xuôi gió như Khoái Mạn Cửu Tự Quyết.
Cũng như hiện tại, Sở Hưu lợi dụng Lưu Ly Kim T¡ Cổ khắc chế độc trùng cùng công pháp Phật môn khắc chế công pháp của Cửu Tương Tử, công kích liên tục, áp đảo hoàn toàn đối phương.
Cửu Tương Tử càng đáng càng uất ức, tu vi của hắn thật ra đã gần tới nửa bước tông sư võ đạo, tối thiểu trên phương diện dùng độc là vậy.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất đều phải kiêng dè trước. độc công của hắn, thế nhưng lúc này giao thủ hắn lại hết sức bó tay bó chân, tên Sở Hưu trước mắt như bách độc. bất xâm, độc công của mình căn bản không làm gì được đối phương.

Cho nên giờ cảm thấy mình đã bị áp chế tới cực hạn, Cửu Tương Tử nhanh chóng quyết định, lập tức bỏ chạy, để người khác đối phó với Sở Hưu.
Trên Phù Ngọc Sơn có nhiều cao thủ Chính đạo như: vậy, Cửu Tương Tử có thể chém giết những người khác. lập công, không cần liều chết với Sở Hưu tại đây.
Có điều nếu Sở Hưu đã động sát tâm, vậy hắn đâu dễ thả Cửu Tương Tử bỏ chạy như vậy?
Ngay lúc Cửu Tương Tử chuẩn bịj rút lui, hai tay Sở Hưu niết thành Ngoại Sư Tử Ấn, một tiếng nổ như sấm rền vang lên, chấn cho thân hình Cửu Tương Tử ngưng bặt lại, không nhịn nổi rên khế một tiếng, ánh mắt lộ vẻ tàn nhẫn.
Tên Sở Hưu này đã không định buông tha, vậy hôm nay ta muốn xem xem người chết cuối cùng là ail
Cửu Tương Tử là võ giả Ma đạo của Ngũ Độc Giáo, tính cách đương nhiên hung ác ngoan độc, trước đó hắn muốn rút lui chẳng qua là vì phát hiện Sở Hưu am hiểu công pháp Phật môn, giao thủ với y sẽ chịu thiệt mà thôi.
Nhưng giờ Sở Hưu cứ dây dưa không tha, vậy được, mình liều xuất thêm tuyệt kỹ, xem xem cuối cùng hươu chết vào tay ail
Ngay lúc xoay người, song chưởng Cửu Tương Tử. cùng xuất, đại lượng sương độc bộc phát, nghênh đón Đại Kim Cương Luân Ấn của Sở Hưu.
Chỉ thấy một luồng Phật quang bùng lên, tất cả sương độc của Cửu Tương Tử đều bị chấn nát, có điều lúc này hai con rắn nhỏ vàng kim lại lao ra trong làn sương độc, đánh về phía Sở Hưu.

Hai con rắn vàng lớn cỡ bàn tay, tốc độ vô cùng nhanh chóng, chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt Sở Hưu.
Sở Hưu tay niết Độc Cô Ấn, tình huống kỳ dị lại diễn ra, hai con rắn nhỏ không ngờ hoàn toàn không bị cương khí của Sở Hưu ảnh hưởng, vẫn tiếp tục lao về phía y.
Sở Hưu nhíu mày, vừa lui lại vừa vung Thiên Ma Vũ trong tay lên, nhưng ma khí đao cương đều không mấy ảnh hưởng tới hai con rắn vàng kim này. Chỉ nghe hai tiếng keng keng vang lên, hai con rắn vàng kim đều bị Sở Hưu chém bay nhưng chỉ lưu lại một vệt trắng nhỏ trên người chúng. Bảo binh lục chuyển chém lên người không ngờ cũng chẳng mấy hiệu quả.
Cửu Tương Tử thấy vậy không khỏi cười lạnh một tiếng.
Hai con rắn nhỏ này là dị chủng hắn phát hiện trong dãy núi ở Miều Cương, tên là Tiểu Kim Cương Xà, cương khí không nhập, không sợ bách binh, mặc dù không phải hung thú nhưng lại có đủ loại uy năng kỳ dị.
Chỉ có điều nuôi nấng loài Tiểu Kim Cương Xà này quá mức khó khăn, thứ này không ngờ chỉ ăn cốt tủy, hơn nữa còn phải là cốt tủy của võ giả, thực lực càng mạnh càng tốt.
Cho dù Cửu Tương Tử mỗi ngày đều giết người cũng không nuôi nổi, cho nên đại đa số thời điểm hắn luôn để hai con Tiểu Kim Cương Xà này tạm thời ngủ đông, tới lúc mấu chốt mới vận dụng.
Mặc dù sau khi vận dụng, Cửu Tương Tử lại phải đi khắp nơi giết người lấy tủy nuôi nấng hai con Tiểu Kim Cương Xà này, nhưng chỉ cần giế t chết Sở Hưu, tất cả đều đáng giá.
Phải biết mặc dù Sở Hưu không phải đại nhân vật trong tông môn Chính đạo, nhưng dù sao y cũng là tuấn kiệt trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng, công lao cũng không nhỏ.

Dưới sự chỉ huy bằng cương khí của Cửu Tương Tử, hai con tiểu Kim Cương Xà lại lao tới đánh về phía Sở Hưu. Nhưng lần này Sở Hưu đứng yên, uy năng Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp bộc phát, chỉ trong nháy mắt hai con Tiểu Kim Cương Xà đã chảy máu cả miệng mũi, co quắp một hồi rồi không còn động tĩnh.
Thứ này không sợ cương khí, trăm binh không thương tới thân thể, chẳng lẽ tinh thần lực còn cường đại được sao?
Còn Cửu Tương Tử thấy cảnh này, quả thật đau tới mức trái tim rỉ máu.
Nhớ lại ngày trước vì hai con Tiểu Kim Cương Xà này, Cửu Tương Tử phải mạo hiểm bị đám võ giả Chính đạo truy sát giết người lấy tủy, khó khăn lắm mới nuôi sống được hai con rắn nhỏ, kết quả giờ đều chết dưới tay Sở Hưul
“Sở Hưu! Ta sẽ giết ngươi!”
Cửu Tương Tử nổi giận gầm lên một tiếng, chủ động đánh về phía Sở Hưu.
Có điều mặc dù Cửu Tương Tử phẫn nộ nhưng lại không phải ngu ngốc. Hắn không am hiểu áp sát cận chiến, đương nhiên sẽ không nhào tới liều chết chém giết với Sở Hưu.
Ngay lúc tới gần Sở Hưu, từ trong tay áo Cửu Tương Tử bùng lên một luồng sáng đỏ tươi như máu, bắn thẳng về phía Sở Hưu!
Luồng sáng đỏ tươi đó tựa như kiếm khí, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện, không ngờ đó lại là con rết dữ tợn màu đỏ máu dài chừng một xích, lớn cỡ thanh đoản kiếm.
Thứ này tên là Vận Độc Huyết Ngô, là một loại độc trùng bí truyền do Ngũ Độc Giáo luyện chế ra.

Dùng tinh huyết nuôi nấng, mang theo vô số độc vật, trong lúc đó còn không thể để Vạn Độc Huyết Ngô chết đi.
Mặc dù Vạn Độc Huyết Ngô mà Cửu Tương Tử luyện chế ra còn chưa đạt tới mức mang cả vạn loại độc tố nhưng cũng phải hơn ngàn loại, uy năng hết sức cường đại, không tới mức thấy máu là chết nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu.
Vốn dĩ Cửu Tương Tử còn chưa hoàn toàn luyện chế xong Vạn Độc Huyết Ngô, giờ vận dụng sẽ ảnh hưởng tới sự trưởng thành của Vạn Độc Huyết Ngô.
Nhưng giờ hẳn đã cực kỳ thù hận Sở Hưu, chẳng nghĩ nhiều được như vậy. Lần này hắn nhất quyết phải gi ết chết Sở Hưul
Có điều không đợi Vạn Độc Huyết Ngô tới người, Cửu Tương Tử đã trợn tròn hai mắt, thần sắc không dám tin tưởng.
Chỉ thấy con Vạn Độc Huyết Ngô mà hắn coi là thủ đoạn cuối cùng lại bị Sở Hưu dễ dàng kẹp giữa hai ngón tay. Vạn Độc Huyết Ngô vốn dữ tợn hung ác tới tay Sở Hưu lại như một con côn trùng nhỏ yếu đuối, không ngờ còn run lên lẩy bẩy!
Hai ngón tay Sở Hưu xiết lại, Vạn Độc Huyết Ngô bị cương khí của y cắt đứt thành hai nửa!
“Không!”
Cửu Tương Tử gầm lên một tiếng, đáng tiếc đã muộn. Phải nói Cửu Tương Tử dùng mấy loại độc vật cổ trùng đối phó với Sở Hưu vốn đã là quyết định sai lầm.
Lưu Ly Kim T¡ Cổ trong cơ thể Sở Hưu trời sinh đã có năng lực áp chế các loại độc vật cùng cổ trùng, trừ phi cổ trùng có đẳng cấp vượt qua Lưu Ly Kim Ti Cổ, nếu không những thứ độc vật cổ trùng này gặp phải Sở Hưu chỉ có thể thành rác rưởi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.