Côn Luân Ma Chủ

Chương 417: Ma diễm phật uy trấn càn khôn




Mười đao sau, Càn Khôn Lăng Vân Thủ của Nhiếp Đông Lưu đã bị Sở Hưu làm rối loạn quỹ tích, cảm giác. đè nén khiến hẳn thiếu chút nữa thổ huyết.
Mỗi chiêu mỗi thức của mình không ngờ lại như chủ động đụng vào đao cương của Sở Hưu, trận thế của Càn Khôn Lăng Vân Thủ căn bản không thể thi triển, tình thế này quỷ dị tới cực hạn, hệt như lúc phụ thân hắn đối chiên diễn luyện đưa chiêu cho hắn. Không phải người tu luyện Càn Khôn Lăng Vân Thủ tới cực hạn căn bản không thể làm được tới mức này!
Nhưng Nhiếp Đông Lưu dám khẳng định Càn Khôn Lăng Vân Thủ của Nhiếp gia bọn họ tuyệt đối không truyền ra ngoài.
Càn Khôn Lăng Vân Thủ của Tụ Nghĩa Trang là do Nhiếp Nhân Long căn cứ theo một số công pháp thượng cổ tự sáng chế ra, toàn bộ Tụ Nghĩa Trang chỉ có hắn và phụ thân Nhiếp Nhân Long biết, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
Tình huống hiện tại của Sở Hưu là sao, Nhiếp Đông Lưu cũng không hiểu. Có điều thấy thế đao trong tay Sở Hưu càng lúc càng cường đại, đao cương càng lúc càng mãnh liệt, không ngừng tới gần bản thân, Nhiếp Đông Lưu hừ lạnh một tiếng, quanh người bộc phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt, như một vầng mặt trời, đấm ra một quyền, chiếu sáng vạn cổiI
Đại hào trong võ lâm Bắc Yên, Hàn Bá Tiên tu luyện võ công chính là Hạo Dương Cửu Cực Huyền Công, đây coi như công pháp một nửa do hắn sáng tạo ra.
Ngày trước Hàn Bá Tiên tu luyện công pháp tuyệt thể do hắn dùng chiến công đổi lấy từ triều đình Bắc. Yên. Có điều sau này Hàn Bá Tiên say mê võ đạo, đem chín môn công pháp luyện thể mình kiếm được từ các nơi dung hợp quán thông, sau khi hợp nhất trở thành Hạo Dương Cửu Cực Huyền Công này.
Hạo Dương Cửu Cực Huyền Công uy thế cương mãnh bá đạo, không chỉ là công pháp luyện thể mà còn là một môn huyền công tích lũy nội lực vô cùng cường đại, nội tình cực kỳ thâm hậu.

Hơn nữa Hàn Bá Tiên còn đem chiêu thức võ công của bản thân dung hợp vào đó, phối hợp sủ dụng uy thế càng thêm mãnh liệt.
Trước đó Hàn Bá Tiên dùng binh khí, hắn xuất thân quân đội Bắc Yên, đương nhiên dùng binh khí nặng, đã dùng thương, đã dùng Phương thiên họa kích, thậm chí dùng cả Thanh Long Yển Nguyệt Đao.
Có điều sau này Hàn Bá Tiên lại phát hiện bất cứ binh khí nào cũng không thực dụng bằng một cặp thiết quyền của mình. Hắn từ bỏ binh khí, dùng nắm đấm đối địch.
Chỉ có điều hắn dung hợp cả kiến giải đối với binh khí của mình vào Hạo Dương Cửu Cực Huyền Công, cũng như giờ Nhiếp Đông Lưu đánh ra một quyền, ánh sáng mặt trời rực rỡ bao phủ, hắn xuất quyền nhưng thực tế lại như một quả chùy nặng nề, thế mạnh lực. trầm, uy thế vô song.
Ánh sáng chói mắt đánh vào thế đao của Sở Hưu, ánh sáng mặt trời rực rỡ bộc phát, đây dưa tiêu tán cùng. ma khí, cương khi chấn động kịch liệt khiến cả lôi đài cũng phải rung chuyển hai lần.
Vẫn chưa hết, thân hình Nhiếp Đông Lưu không hề dừng lại, ưỡn thẳng lên, một quyền đánh xuống, lại như một mũi thương thẳng tắp, lúc bộc phát mang theo khí thế không gì sánh kịp, tốc độ nhanh chóng tới cực hạn, cũng mạnh mẽ tới cực hạn.
Thấy động tác này của Nhiếp Đông Lưu, khóe miệng Sở Hưu lại nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng.
Nhiếp Đông Lưu định cận thân chiến đấu với y? Đáng tiếc, sau khi Sở Hưu tu luyện Đại Kim Cương Luân Ấn, trên người y đã không có bất cứ nhược điểm nào, cho dù cận thân chiến đấu, tích lũy nội lực của Sở Hưu cùng lực lượng cơ thể của Đại Kim Cương Thần Lực đều không hề kém hơn Hạo Dương Cửu Cực Huyền Công của Nhiếp Đông Lưu.
Thu đao kết ấn, thủ ấn phức tạp kết thành, cương khí hùng hồn trải rộng, Trí Quyền Ấn, trời đất không lối thoát!
Phương viên hơn mười trượng xung quanh thành lĩnh vực cương khí của Sở Hưu. Thế quyền của Nhiếp Đông Lưu đánh vào trong lĩnh vực như cây thương lớn đâm vào đầm lầy, khí thế từ từ suy giảm.
Thương chú trọng khí thế, một thương đâm ra thẳng tiến không lùi.
Nhưng dưới Trí Quyền Ấn của Sở Hưu, khí thế này lại †ừ từ phát ti ết, uy thế không còn tới một nửa.
Bước tới một bước, Sở Hưu niết thành Viên Mãn Bảo. Bình Ấn, chỉ chớp mắt hào quang rực rỡ đã bộc phát, đánh thẳng vào thế quyền của Nhiếp Đông Lưu, khiến hắn lui lại một bước.

Lại bước tới một bước, Sở Hưu tay nắm Nhật Luân Ấn, ngũ hành luân chuyển hợp nhất, sinh sôi không ngừng, cương khí cường đại bộc phát, lại đánh lui Nhiếp. Đông Lưu một bước.
Quanh người Sở Hưu bừng lên ánh sáng phật quang vàng kim, uy thế mạnh mẽ vô bì, lại trực tiếp áp đảo. Nhiếp Đông Lưu. Uy thế còn cường đại hơn mấy lần so với khi Nhiếp Đông Lưu bộc phát ra Hạo Dương Cửu Cực Huyền Công.
Mọi người xung quanh sắc mặt kỳ quái, Nhiếp Đông Lưu đang tự tìm đòn, dù sao Sở Hưu đã xuất thủ trên giang hồ mấy lần, mọi người đều hiểu rõ về võ công nội tình của y. Luận lực lượng sức mạnh, võ giả cùng cấp cơ hồ không mấy ai sánh kịp Sở Hưu.
Đương nhiên điều này cũng chỉ trách Nhiếp Đông Lưu tự tìm đường xui, khó khăn lắm hắn mới bái được Hàn Bá Tiên làm sư phụ, tăng cường tu vi lực lượng tới cực hạn, nào ngờ lại gặp kẻ bi ến thái như Sở Hưu, cho dù chiến đấu liên tục mấy lần vẫn bộc phát được lực. lượng như vậy.
Các hòa thượng Đại Quang Minh Tự bên dưới sắc. mặt cũng hết sức khó coi, lúc trước Sở Hưu cũng đối đãi với họ như vậy, không chút đạo lý, chỉ đánh đập điên cuồng, hoàn toàn áp đảo về mặt lực lượng, cuối cùng đánh ngã bọn họ khỏi lôi đài.
Có điều Nhiếp Đông Lưu hiển nhiên không phải như những hòa thượng Đại Quang Minh Tự. Bị Sở Hưu trấn áp vài chiêu, ánh mắt Nhiếp Đông Lưu lóe lên vẻ lạnh lùng, lần này hắn vẫn đánh giá thấp Sở Hưu.
Thời gian dài không gặp như vậy, vận may của hắn không tệ, nhưng Sở Hưu trưởng thành lại càng kinh người. Cứ tiếp tục như thế e rằng hắn chưa kịp khiến Sở Hưu tiêu hao mà chết, bản thân đã bị Sở Hưu nghiền ép. đánh bại ngay trước mặt mọi người!
Nhiếp Đông Lưu không phải không thể tiếp nhận thất bại, thực tế trước đây hắn cũng bại không ít lần, gần nhất còn thua trong tay một nữ nhân, khiến đám võ giả Bắc Yên châm chọc một thời gian rất dài.
Nhưng giờ đang là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, trước mặt bao người, nếu hắn cứ thế bị Sở Hưu áp đảo. rồi trực tiếp đánh bại, như vậy sẽ tạo thành đả kích rất lớn đối với thanh danh Nhiếp Đông Lưu.

Cho nên trong khoảnh khắc này Nhiếp Đông Lưu đã hạ quyết tâm, đánh cược một lần, thắng bại ngay trước mắt.
Mặc dù hắn bụng đầy tính toán, có điều sau khi tính kế sẽ không hề do dự, cực kỳ quả quyết.
Nếu đã Quan Đông đánh cược một lần, vậy còn lo lắng thụ thương lưu thủ gì nữa!
Ngay lúc quyền ấn của Sở Hưu chưa đánh xuống, quanh người Nhiếp Đông Lưu bốc lên sương máu, không. ngờ lại trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, khiến mọi người quan chiến không khỏi cau mày.
Thiêu đốt tinh huyết là thủ đoạn hại người hại mình, chỉ khi liều mạng với vận dụng. Mà giờ trên lôi đài, Nhiếp. Đông Lưu thậm chí vận dụng cả thủ đoạn như vậy, rõ ràng là đã đánh tới mức thật tình, cũng đã bị ép tới cực hạn.
Hàn Đình Nhất trên đài cao làm trọng tài thấy cảnh này định xuất thủ ngăn cản, có điều cuối cùng lại nhịn xuống.
Dù sao cũng là hai trận cuối cùng, bọn họ muốn đánh thì cứ để họ đánh, sẽ không ảnh hưởng tới đại cục.
Mục tiêu của Ngũ Đại Kiếm Phái bọn họ là Ma đạo chứ không phải làm người hòa giải cho đám võ giả tiểu bối này.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.