Con Đường Vận Mệnh

Chương 76: Lần đầu ra khơi




Có thể nói Trấn Hải trấn có lợi thế cực kỳ bá đạo về thiên phú chiến thuyền, thế nhưng vấn đề quan trọng là không có nguyên liệu, khiến cho Hùng Phong kế hoạch tấn công doanh trại hải hặc bị ngâm nước.
Sam mộc: nguyên liệu cao cấp, yêu cầu thợ đốn củi từ cao cấp trở lên.
Xích mộc: Nguyên liệu cực phẩm màu tím, yêu cầu thợ đốn củi cấp bậc đại sư trở lên.
Đây chính là hai nguyên liệu chính để chế tạo chiến thuyền. thợ đốn củi cao cấp đương nhiên nà Vô Ưu trấn đã cung cấp cho hắn 1 người, thế nhưng Sam mộc thì hắn tìm không ra.
Hằng ngày Hùng Phong không ngừng báo cáo tình hình tại đảo Cát Bà cho Hoàng Kỳ Phương, quả thật với trí nhớ kiếp trước, thì Hoàng Kỳ Phương cũng không biết mấy cái nguyên liệu quái gở kia ở đâu ra. Phải nói, ngoài biển khơi luôn là nơi ẩn chứa nhiều điều bí ảo. cho đến khi nàng chết đi cũng có rất ít thông tin về biển cả, nàng chỉ biết Đại Dương là nơi cực kỳ bí hiểm và nhiều tài nguyên.
Sau khi phân bố nhiệm vụ phát triển cho toàn bộ lãnh địa, lần này Hoàng Kỳ Phương quyết định ra khơi phát triển thực lực ngoài biển khơi. Chính xác hơn là làm chủ vùng vịnh Bắc Bộ, tốt nhất là gây ảnh hưởng cực mạnh và kiểm soát vùng biển, từ Giao Chỉ đến Giao Châu, Kinh Châu và đảo Hải Nam. Chỉ khi kiểm soát toàn bộ vùng biển tại khu vực này, thì nhiệm vụ sử thi của nàng mới có khi vọng hoàng thành.
Lần này Hoàng Kỳ Phương ra khơi số lượng quân và dân đi theo vượt xa Hùng Phong, tổng cộng con số lến tới 1 vạn 6. Trong đó hơn phân nữa là thôn dân, 2000 là các thợ thủ công và các chức nghiệp quan trong.
Mà thuyền nàng sử dụng chính là tàu đánh cá trung cấp và cao cấp, những loại tàu này, tuy có khả năng chở được nhiều, nhưng trong chiến đấu thủy quân lại vô cùng yếu kém, không thích hợp chiến đấu. vậy mà từ trước tới nay nàng đều xia loại thuyền này trang bị cho thủy quân. Vì thế Trấn Hải Trấn có thiên phú đặc thù chính là điểm mấu chốt để nàng phát triển thủy quân.
Quả thật trong lịch sữ Việt Nam, thủy quân ta thực sự là yếu kém, không chỉ về kỹ thuật lẫn trận hình. Mãi cho tới thời kỳ nhà Trần hải quân ta mới thực sự mới có chỗ đứng về mặt thủy quân. Còn trong thời kỳ này thì chẳng dám nhắc tới.
Quả thật ngoài biển khơi khiến cho tâm tình nàng cực kỳ thoải mái, mênh mông bốn bên đều là nước, mem theo lộ trình Hoàng Kỳ Phương quyết định không hội họp cùng Hùng Phong mà men theo bờ biển Vịnh Bắc bộ đóng quân tại quần đảo Bạch Long Vĩ.
Đây là đảo chiến lược cực kỳ quan trọng trong kế hoạch của Hoàng Kỳ Phương, đảo Bạch Long vĩ có diện tích khoảng 3 triệu km2 ( x100 lần), nằm ở giữa đất liền và Đảo Nam Hải. xung quanh đảo Bạch Long Vĩ cũng có không ít các đảo nhỏ, diện tích cũng khoảng từ 200.000 tới 500.000, với diện tích này rất khó để phát triển thôn trấn, nhưng xây dựng căn cứ quân sự thì không có vấn đề gì.
3 ngày sau cuối cùng Hoàng Kỳ Phương cũng đã đến vùng quần Đảo Bạch Long Vĩ, tương truyền cho rằng khi nhà nước Âu Lạc khi mới lập quốc thì bị ngoại bang xâm lăng, Ngọc Hoàng sai Mẫu Long mang theo một bầy rồng con xuống hạ giới giúp đánh ngoại giặc. thuyền giặc từ ngoài ập vào vừa vặn lúc rồng con xuống hạ giới. đàn rồng con liền phun lửa thiêu cháy thuyền giặc, một phần phun ra ngọc châu biến thành tường đá phá hủy thuyền giặc.
Sau khi giặc tan, thấy cảnh mặt đất thanh bình, cây cối tươi tốt, con người nơi đây lại cần cù, chịu khó, đoàn kết giúp đỡ nhau, Rồng Mẹ và Rồng Con không trở về trời mà ở lại hạ giới, nơi vừa diễn ra trận chiến để muôn đời bảo vệ con dân Đại Việt. Vị trí Rồng Mẹ đáp xuống là Hạ Long; nơi Rồng Con đáp xuống là Bái Tử Long và nơi đuôi đàn rồng quẫy nước trắng xoá là Bạch Long Vĩ.
Truyền thuyết là thế, thế nhưng thực tại trước mặt Hoàng Kỳ Phương lại không như thế, từ phía xa xa có thể nhìn thất ít nhất 12 đảo lớn nhỏ. Và trước mặt nàng là một cái đảo lớn diện tích cũng 700.000 km2. 2 mặt là núi đá sừng sững. chỉ có trước mặt cong lại làm một vòng trăng khuyết.
Mà từ xa xa trên thuyền nàng đã nhìn thấy bãi biển trên đảo có không ít người đang hoạt động trên đó, đồng thời cũng có không ít thuyền đánh cá cở nhỏ. Nàng thật không ngờ nơi đây cũng có thôn trang, hi vọng thôn trang này là của NPC nếu không kế hoạch của nàng phải tính lại.
Nhưng tới gần đảo khoảng chừng 2 km, lúc này quân trinh sát có thể nhìn thấy rỏ tình hình trên đảo. liền ngay lập tức báo cho nàng. 
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
Đọc chương mới nhất tại: https://truyencv.com/con-duong-van-menh/
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
“ bẩm chủ thượng! thôn trấn trên đảo đang bị hải tặc tấn công!” tên trinh sát đứng trên mũi tàu, nhanh chóng báo cáo.
“bọn chúng có bao nhiêu quân!” Hoàng Kỳ Phương nhíu mày.
“ nhìn sơ qua, bọn chúng có 3 chiến thuyền cở trung, nhưng đa phần bọn chúng đang trên bờ chém giết” tên tring sát báo cáo.
“ tốt! mau tăng tốc! toàn bộ quân lính chuẩn bị xuất kích! Các thuyền chứ thôn dân dừng lại thả neo chơ lệnh” Hoàng Kỳ Phương phân phó.
Rất nhanh 4 thuyền trung cấp đánh cá di chuyển cực nhanh vào bờ, quân trinh sát hải tặc cũng nhìn thấy, thế nhưng lại không chú ý đến 4 thuyền đánh cá này, bởi vì cùng biển này là của bọn chúng, đắm người kia hẳn là người trên đảo, đang đi đánh cá trở về, không cần lo lắng, khi đám người kia trở về sẽ mang theo không ít lương thực.
Trên bãi biển, chiến đấu cũng đã đi vào kết thúc, toàn bộ quân thủ thôn đều chết sạch, phía dưới còn không ít thôn dân, máu chảy lênh láng khắng nơi. Đứng đầu hải tặc là một tên tráng hán râu rậm da đen ngăm, trên tay còn cầm một cây lang nha bỗng, sắc thái cực kỳ hung lệ.
Còn thôn dân chỉ còn cớ hơn 100 đa phần là phụ nữ người già và trẻ em, không có một chút sức lực chống cực đang quỳ bò dưới mặt đất không ngừng khóc thúc thích.
“ ta hỏi một lần nữa, tại sao nơi này lại có quân thủ vệ, Đại đoàn trưởng từng nói qua, bất kỳ người trong thôn này có một cây vũ khí thì sẽ diệt toàn thôn, vậy mà các ngươi hết lần này tới lần khác tàng trữ vũ khí, xây dựng quân đội, các ngươi muốn tạo phản à! Muốn tạo phản à!” tên tráng háng thủ lĩnh không ngừng quát to.
“ ta không có! Đại nhân nghi oan cho chúng ta rồi! chúng ta không có!” tên già nhất làng râu tóc bạc phơ, trên đầu lão lúc này đã có không ít máu tươi, điên cuồng dãy dụa cầu xinh tha mạng.
“ hừ! tới lúc này còn ngụy biện chứng cứ rành rành ra đó!” nói xong hắn hung hăng đạp lên đẩu lão già,khiến cho lão bất tĩnh ngay tại chỗ.
Sau đó hắn định dùng lang nha bỗng bổ lên đầu lão già này một phát để kết thúc sinh mạnh tồi tàng như chó của lão. Thế nhưng vào lúc này một tên hải tặc chạy tới báo cáo 
“ Cá Chình lão đại! phát hiện phía ngoài đang có 4 tàu đánh cá loại trung đang tiến về đảo, rất có khả năng là dân cư trên đảo đang đi đánh cá trở về, xem ra có không ít lương thực trên đó.” Têu lâu la báo cáo. 
Nghe vậy tinh thần tráng háng phấn chấn lên à. 4 thuyền đánh cá trung cấp, ít nhất cũng có 6000 đơn vị lương thực à, đủ cho quân của hắn sinh hoạt trong 5 ngày.
Chuận bị trận hình ta muốn bắt sống hết bọn chúng, dạo gần đây doanh trại hơi thiếu lương thực, chúng ta cần bọn này đánh cá giúp bọn ta. Ha ha ha” Cá Chình ra lệnh,
Ngay lập tức hơn 2000 hải tặc xếp thành đội hình trên bờ biển chuẩn bị ngênh chiến với đám người trên thuyền đánh cá.
Trên thuyền, nhìn thế trận của bọn hải tặc, Hoàng Kỳ Phương khẽ mĩm cười, bọn hải tặc này đệu là binh chủng cấp 3, thế nhưng trang bị cực kỳ tồi tàng, chỉ là bạch trang còn bị hư hao không ít.
“ giết, chừa lại tên thủ lĩnh kia! Ta có chuyện cần hỏi hắn!” nàng nhàng nhạt qua sát tràng cảnh xung quanh, cũng không có ý tứ tự thân xuất đầu mà đi vào trong thuyền chuẩn bị một số thứ, lần này nàng phải diển cho thật xuất sắc a.
Bọn hải tặc dưới bờ biển không nhừng nhe răng múa vuốc, không ngừng khiêu khích đám người trên tàu. “ sưu! sưu! Sưu!” trên thuyền không ngừng bắn ra nhưng mũi tên, không ngừng xuyên thấu bọn hải tặc.
“ không tốt! bọ chúng không phải là thôn dân trên đảo” Cá Chình thủ lĩnh quát lớn. thế nhưng thình thế đã muộn, đánh quân binh trên tàu không ngừng bắn tên xuống, hơn nữa bộ binh bọn chúng đã bắt đầu rời thuyền xuất kích.
“ Xung phong! giết!giết!” tiếng giết chóc bỗng chốc rung chuyển cả bầu trời.
Chiến đâu như thế vậy mà nhanh chóng kết thúc, Hải tặc chết hơn phân nửa, Cá Chình chỉ huy thì bị bắt sống, hắn chưa kịp chiến đấu thì đả bị Lê Giang từ trên tàu xông xuống cho một cược, nằm liệt ngay tại chỗ, khi hắn tỉnh dậy thì quân lĩnh của hắn lớp chết, lớp bị bắt sống, riêng hắn thì bị bó như một con heo chờ chết.
“ mau thả ta ra! Các ngươi là ai! Anh trai ta là Hải Sa tam đoàn chủ Bạch Long Hải tặc đoàn! Các ngươi mau thả ta ra, ta sẽ cho các ngươi chết toàn thây!” Cá Chình quát lớn. 
“ ồ! Bạch Long Hải tặc, vậy không biết đám Bạch Long Hải tặc ở đâu vậy! ta lăn lộn ở đây cũng đượ vài năm rồi, sao vẫn chưa nghe tới cái rắm nào thên là Bạch Long hải tặc cả” Hoàng Kỳ phương cười châm biếm.
“ hừ! ta nói cho ngươi biết! Bạch Long Hải Tặc là băng hải hặc mạnh nhất vùng nay. Nơi đây tổng cộng có 138 đảo lớn nhỏ, đại ca ta quản lý 36 đảo,dưới quyền có tới 8000 hải tặc, 3 chiến thuyền lớn 16 chiến thuyền trung và 23 chiến thuyền sơ cấp.” Cá Chình lúc này vô cùng hung hắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.